"Ma ma, có một ông nói, ba ba của ba ba, té gãy chân rồi." Đoàn Đoàn nói. Viên Viên cũng gật đầu theo, ngẩng đầu nhìn Liễu Mộng Ly, khóe miệng còn dính nước mì. Ánh mắt của cô bé vừa lớn vừa tròn, long lanh trong suốt. "Ba ba lập tức không vui." Viên Viên chỉ chỉ Giang Châu, khuôn mặt nhỏ nhắn vo thành một nắm, rất là lo lắng. Tuy hai đứa trẻ nói phát âm còn không rõ. Thế nhưng, Liễu Mộng Ly lại nghe hiểu. Cô cảm thấy giật mình, đôi mi thanh tú...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.