Diêu Quyên thở dài: “Em ấy tới nhà chúng ta, theo em, đã chịu không ít vất vả, chị nghĩ em ấy rất quan tâm những bức thư đó, nếu như em không có việc gì lớn, thì nên bớt thời giờ trở về một ngày, giúp cô ấy tìm thư, nhớ tìm cho kỹ, nếu không... em ấy sẽ nghĩ mãi, cả cơm cũng ăn không vô." Giang Châu cảm thấy ấm áp. "Chị dâu, em biết rồi." Trên thực tế, hắn cũng đang có ý đó. "Em đừng đưa Đoàn Đoàn Viên Viên về, hai cháu còn nhỏ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.