Trần Hữu Chính có chút xấu hổ. Y sờ sờ mũi, nhìn vào trong phòng, hỏi: “Kỳ Kỳ cùng Tiểu Vũ đã về rồi sao? Đã làm bài tập chưa?" Mao Kim Ngọc nhìn thoáng qua Trần Hữu Chính, gắp đậu phụ chín vào tô, tùy ý xoa xoa tay vào tạp dề. "Hữu Chính, em biết anh tốt tính, một lòng vì nhân dân Phí Thành chúng ta, thế nhưng… nhưng anh cũng phải nghĩ cho em và con chứ!" Khoé mắt của Mao Kim Ngọc hơi ửng hồng. "Kỳ Kỳ cùng Tiểu Vũ đều đã lớn, bọn nhỏ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.