Người thanh niên đi tới, cũng cười chào hỏi Lưu Ngọc Căn cùng La Chính Huy. "Chào xưởng trưởng Lưu, chào xưởng phó La." Giọng nói trong trẻo, gặp người lập tức tươi cười, khiến người ta cảm thấy thoải mái. Người này, không phải Giang Châu thì còn có thể là ai? Trần Chính Hữu cũng coi như người quen, y đi tới, dường như vừa nhìn thấy Mao Kim Ngọc khóc lóc, lập tức hơi đổi sắc mặt, bước nhanh tới. "Kim Ngọc? Em làm trò gì vậy? Không phải đã bảo em rồi sao, đừng gây thêm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.