Nhưng sao giờ lại rơi vào tình trạng nghèo túng như thế này? Trong ngực của Diệp Mẫn Kiệt cứ như bị vật gì đó đè nặng, buồn bực khó chịu, gã ngồi thừ ra, bắt đầu miên man suy nghĩ. Gã đưa mắt qua loa quét ánh đèn ở bên ngoài vài vòng. Gã bỗng nhiên ngừng lại, trong óc hiện lên một ý nghĩ, khiến gã không kìm được suy nghĩ. Nếu như… Nếu như chú không đi được Hồng Kông thì sao? Chú ở lại trong nước, mình chăm sóc chú chu đáo hơn, vậy chẳng phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.