Tất cả mọi việc ở quá khứ vào lúc này như dòng nước lũ đang dâng trào trong đầu cô. Cô giống như là đang phát điên, lúc khóc lúc cười, đầu tóc rối bù, bộ sườn xám trên người bẩn đến mức không còn nhìn thấy màu sắc ban đầu. "Giang Minh Phàm, anh thật độc ác! Anh thật độc ác!" Cô hét lớn. Giang Minh Phàm lạnh lùng nhìn cô, không đáp lại. Trong lòng hắn hiểu rõ, chuyện này đã kết thúc rồi, từ nay về sau ... "Cạch ..." Ý nghĩ này vừa lóe ra trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.