Vẫn là trại tạm giam kia, cũng cái phòng đó. Giang Châu cười tủm tỉm nhìn Chu Khải Văn tiến vào, cứ như bạn cũ nhiều năm không gặp lên tiếng chào. "Ăn rồi chưa?" Giang Châu nhìn Chu Khải Văn, cười cười,nói khấy: "Sao lại gầy thành như vậy?" Chu Khải Văn đi tới, ngồi trước mặt của Giang Châu, khóe miệng nhếch lên, nhếch môi cười tự giễu. "Đây không phải là thứ mày muốn thấy sao?" Chu Khải Văn khàn khàn nói, ngẩng đầu, đôi mắt đỏ ngầu hung hăng nhìn hắn: “Nếu không phải là mày,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.