- Đã như vậy, vậy ta trước hết hảo hảo đánh nàng một trận mới được. Thân ảnh lóe lên, Mục Vân đi thẳng tới trước bàn, ôm thân thể mềm mại của mỹ nhân vào lòng. Cảm thụ được mùi tóc quen thuộc, Mục Vân hơi mở lời: - Có thể gặp lại nàng, thật tốt! - Ta cũng vậy. Tiêu Doãn Nhi vốn cho mình lần nữa nhìn thấy Mục Vân, trong lòng sẽ rất bình tĩnh, thế nhưng giờ phút này, nàng chỉ cảm thấy trái tim của mình cơ hồ muốn nhảy ra ngoài. Chấn động...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.