Mục Vân hơi ngẩn ra, nói: - Nói như vậy, ta mất ba năm mới ngưng tụ ra một đạo phân thân này. - Chàng nghĩ đẹp! Minh Nguyệt tâm mắng: - Ta ở chỗ này chờ chàng bảy năm. Mười năm? Mục Vân nhất thời ngẩn ra. Xoay người nhìn lại, đám người Mạnh Tử Mặc, Tần Mộng Dao vẫn ngồi ngay ngắn dưới tấm bia thánh, thân thể cùng thánh bia, một cỗ khí tức khó hiểu, đang dần dần truyền đi. - Tần Mộng Dao nếu không phải có thai trong người, ta nghĩ hẳn là tỉnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.