Đúng lúc này, Mục Trung Vân đi vào sân, chắp tay cười nói. - Để hắn vào đi. Tiêu Doãn Nhi cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy Mục Thính Phong, cho nên mở lời. - Ha ha... Tiêu cô nương, thật sự là ngại quá... Đang lúc này, ngoài viện, một đạo thân ảnh nhanh chân mà đến. Dáng người không tính cao ngất, nhưng cước bộ lại hổ hổ sinh uy, hai tay chắp ra sau, đứng ở nơi đó, tựa như một pho tượng, không giận tự uy. Người này, chính là Mục Thính Phong. -...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.