- Ta thừa nhận, ta xem thường ngươi, Mục Vân! Tào Hạ Phi lộ ra sắc mặt lạnh lùng, sát khí đằng đằng, một đôi mắt, mang theo hào quang khiếp người. - Chẳng qua, cũng dừng lại ở đây. Sát khí đang tràn ngập trong lòng Tào Hạ Phi. Mục Vân, thật sự quá đáng ghét, quá kiêu ngạo. - Giết người cũng không phải dựa vào miệng nói, nếu ngươi đi tới bước này hôm nay, đều dựa vào cái miệng, vậy ta khuyên ngươi nên nghỉ ngơi. Mục Vân bình tĩnh, ngữ khí càng vững vàng. -...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.