- Chưởng quỹ! Mục Vân đi đến bên trong, nhìn thấy bên quầy có một lão giả, tóc rối bời, quần áo rách rách rưới rưới, mang theo mấy miếng vá, bên người có một chén rượu, toàn thân đầy mùi rượu, đang ngáy khò khò. ‘Người này... Thật sự kỳ quái.’ Mục Vân lần nữa hô: - Chưởng quỹ, chưởng quỹ... - A? Ai? A, làm sao rồi? Chưởng quỹ kia đột nhiên bừng tỉnh, lập tức ngồi dậy, khóe mắt mang theo ghèn màu trắng đục, khóe miệng chảy nước miếng còn không có lau đi. - Chưởng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.