Trong chớp nhoáng dò xét xong hai không gian giới chỉ, Mục Vân quả nhiên không có phát hiện Kim Tiên Lệnh khác. Mục Vân nhìn thi thể hai người đã hóa thành bột phấn, cười khổ nói: - Thật có lỗi, không nghĩ tới hai người các ngươi nói thật, đã giết các ngươi... Ngoài miệng nói như vậy, đáy lòng Mục Vân nào có cảm giác áy náy. Mà giờ khắc này hơn mười người khác nhìn thấy Tịch Yểm Nguyệt và Đấu Lạc Thiên hai người chết thảm, cảm thấy kinh hãi, nào dám dừng, bỏ trốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.