- Thỏa mãn rồi chứ? Sư tử con. Vương Tâm Nhã nằm ở trong ngực Mục Vân, trêu đùa. - Nếu nàng còn muốn, còn có thể tiếp tục... Mục Vân giễu cợt. - Ta mới không muốn đâu, eo đều đau! Vương Tâm Nhã đứng dậy, bóng thân thể loáng, dần hiện ra đường cong mỹ lệ. - Tiểu sơn thôn yên tĩnh thật để người... Một tiếng cọt kẹt vang lên, Vương Tâm Nhã đi xuống giường, mở cửa, muốn nhìn một chút cảnh trí mỹ lệ bên ngoài. Thế nhưng cửa phòng vừa mở ra, Vương Tâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.