Mấy tên đệ còn thừa tử thấy cảnh này cũng trợn mắt hốc mồm. Thế nhưng thời khắc này La Hữu Vân lại xụi lơ trên mặt đất. - La sư huynh! - La sư huynh! Mấy tên đệ tử ngơ ngẩn. - Ta không sao, chỉ là quá hư nhược. La Hữu Vân đặt mông ngồi dưới đất, nói: - Chúng ta ở chỗ này chờ Hứa Khánh Chi đến, quay về, đợi khôi phục rồi trở lại Lạc Nhật sơn mạch. - Gấp gáp đi cái gì? Chỉ là ngay hiện tại, một giọng nói âm trầm đột...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.