Dịch Dữ Chi bay ra ngoài. Một màn này xuất hiện, ai còn có thể cười được. Mà Mục Vân cũng kinh ngạc không thôi. - Ta còn không có xuất kiếm đâu... Nhìn trước người, Mục Vân trợn mắt hốc mồm. Nhưng sau lưng có một thân ảnh xuất hiện, trên người lại mang theo khí tức bí ẩn, từng bước đi tới. Nhậm Cương Cương, hoàn thành truyền thừa. Mục Vân cuối cùng thở ra một hơi. Nếu như tiếp tục xuống, chỉ sợ hắn thật muốn bị Dịch Dữ Chi giết. - Ngươi thì tính là cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.