Chết? Nghe đến lời này, Mục Vân cười. - Thật có lỗi, ta không có nghĩ qua mình sẽ chết, đối mặt Trần Nhiễm như thế, đối mặt Bạch Tuyệt cũng vậy, hiện tại đối mặt với ngươi, đều giống nhau. Nhìn Huyền Vô Tâm, Mục Vân mỉm cười, lắc đầu. Chỉ là Bảo Linh Nhi ở một bên lại nhíu mày. Huyền Vô Tâm! Thiên tài loá mắt trước kia của Huyền Không sơn. Hắn loá mắt để thiên tài toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới lúc ấy ảm đạm không ánh sáng. Thời đại kia, chỉ là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.