Dương Đỉnh Thiên nghiến răng nghiến lợi, mắt trừng to như muốn nứt ra, phẫn nộ quát: - Được! Mục Vân, coi như ngươi tàn nhẫn! Ngươi thắng! Hắn nâng bàn tay lên, hung hăng vỗ lên Hỏa Thần đỉnh, thân đỉnh chấn động, thân thể Bạch Trần cùng Phương Thiên Nhạc bay ra ngoài. Mục Vân một tay bắt một người trở về, nhìn khí tức của bọn họ suy yếu, nhưng may mắn kinh mạch không bị hao tổn, thương thế cũng không nghiêm trọng, điều dưỡng một phen, tự có thể khỏi hẳn. Mục Vân cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.