Nhìn thấy đồ quyển, hô hấp cả người Mục Vân đều trở nên gấp rút mấy phần. Đồ quyển này, hắn không thể quen thuộc hơn. Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ. - Sư tôn, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, quả nhiên bị ngươi lấy đi. Mục Vân khẽ cười nói. - Bớt lắm mồm! Diệp Cô Tuyết hờ hững nói: - Ta đã nghiên cứu rất lâu đồ này, thế nhưng nhìn không thấu nơi nào có vấn đề, cũng không cách nào thi triển, cho nên ngươi cầm đi, nhìn xem có thể phát hiện bí mật gì hay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.