Bạch Lư cười khổ nói: - Ta cũng không biết. Âu Phúc giận dữ nói: - Ngươi phế vật này, lập tức trở về cho ta, đi mau! Nói xong, hắn trèo lên lôi đài, muốn kéo Bạch Lư đi. Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, diệt cỏ không diệt tận gốc, hậu hoạn vô cùng, lúc trước hắn không giết ôn hoàng Tô Diêm, đã gây thành đại họa, hôm nay nếu như lại buông tha cho Bạch Lư, hậu quả không thể tưởng tượng nổi. - Âu Phúc huynh đệ, xin lỗi, người này, ngươi không thể mang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.