Mục Vân hiện tại, ôm lấy Diệu Tiên Ngữ, cất bước đi ra. - Thanh Loan thành này, không biết ở dưới đất làm cái quỷ gì. Mục Vân nhìn Diệu Tiên Ngữ, nói: - Mặc kệ những thứ này, dù sao người trong này, có lẽ đã đều hà khắc với nàng, ta sẽ hủy nơi này. Mục Vân nói xong, hai đạo thân ảnh bước ra khỏi phế tích cung điện. - Công tử, người này... - Giết là được. Mục Vân thản nhiên nói. Giết à? Nghe được lời này, Thanh Ngọc đã hoàn toàn choáng váng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.