Mục Vân đi từng bước tới gần hai người, đi đến chỗ cầu thang hai bên sâu trong đại điện. - Bây giờ, xin ngươi vui lòng lăn khỏi vị trí của ta, có thể chứ? Mục Vân nhìn Liễu Như Tuyết, không chút nể tình nói. Lăn xuống. Vừa nghe lời này, Liễu Như Tuyết tức muốn nổ phổi. Mục Vân quả thực trần trụi vũ nhục nàng. - Thế nào? Không muốn xuống? Mục Vân nhìn Liễu Như Tuyết, lạnh nhạt nói: - Chẳng lẽ còn muốn ta động thủ mời ngươi? Vừa nghe lời này, trong mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.