- Ách... Nghe đến lời này, Lâm Chi Tu nói: - Bây giờ ta đi! Phàm Vô Ngôn cũng im lặng. - Mục huynh, đừng trách ta lắm miệng, ngày đó ngươi có phải đem Phái chủ chúng ta cho... Mạnh mẽ đè… rồi hay không? - Ta? Cường ngạnh…? Ngươi cho rằng ta có khả năng kia? Mục Vân cười khổ nói: - Hỗn tiểu tử, đừng nhắc những thứ vô dụng này, an bài những huyết vệ kia làm việc đi, gần đây, chỉ sợ có rất ít người nguyện ý gia nhập vào Luân Hồi đảng chúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.