- Nghĩ như thế nào không liên quan tới ngươi, chúng ta đứng ở chỗ này tựa hồ không chuyện gì của ngươi nhỉ? Mục Vân hiện tại đi ra, lạnh nhạt nói. - Vướng bận, làm phiền mắt của ta! Ninh Hãn khẽ nói: - Địa phương này quá nhỏ, không đủ các ngươi đứng, lăn qua một bên khác đi. Ninh Hãn nói, bàn tay chỉ đến một bên khác, đám người Mục Vân nhìn lại phát hiện, kia là một mảnh bụi gai, căn bản không có cách nào đứng. - Ngươi cố ý kiếm chuyện? -...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.