- Đã thắng không được ngươi, vậy cũng không thể để ngươi thắng! Tiêu Khánh Dư nói xong, vút qua mà ra. - Không thể! Thấy cảnh này, Mục Vân bước ra một bước, bay lượn về phía lôi đài. Chỉ là đã muộn! Oanh... Một tiếng nổ đùng đoàng vang lên, toàn bộ võ đài chấn động như đất rung núi chuyển, lôi đài hoàn toàn nổ tung. - Hỗn đản! Nhìn lôi đài vỡ ra, phía trên toàn bộ đấu trường khắp nơi oanh động, đây là tranh tài? Làm sao giống như hoàn toàn không muốn sống?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.