Giữa hai người, thật lâu không nói, Tần Mộng Dao cuối cùng mở miệng phá vỡ bình tĩnh nói: - Tại sao lại nhìn ta như vậy? - Dao nhi, nàng có thể nhớ tới ta, thật tốt. - Ta thấy ta không thể nhớ chàng, chàng cũng rất tốt. Tần Mộng Dao nhìn Mục Vân, lãnh đạm nói: - Ngoại trừ Tâm Nhi muội muội cùng Duẫn nhi muội muội, Diệp Tuyết Kỳ, Minh Nguyệt Tâm, Cửu Nhi, Diệu Tiên Ngữ, không phải bồi chàng rất tốt sao? - Thiếu ai, cũng không được! Mục Vân mặt dày vô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.