Diệu Tiên Ngữ dứt khoát nói: - Ta đang bồi phu quân ta ăn cơm, cơm nước xong xuôi, còn có rất nhiều chuyện muốn làm đây. - Hắn? Quên đi thôi. Nam tử khinh miệt nhìn Mục Vân một chút, nói: - Ngươi nhìn hắn có ta soái khí sao? Ta nghĩ, ngươi mỗi ngày đi cùng với hắn, cũng rất phiền. - Không có phiền hay không! Diệu Tiên Ngữ lắc đầu, nói: - Ta mới gặp mặt phu quân ta thôi. - Tiểu tử này, không có soái khí như ta, cũng không có thân phận cao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.