- Cũng đúng... Mục Vân nhất thời xấu hổ cười, nói: - Được rồi, được rồi, ta không trêu ngươi, Long Nhị, ngươi coi thử, ta là ai. Mục Vân nói xong, cởi mũ xuống, một khuôn mặt có vẻ thanh tú xuất hiện. - Vạn năm trước, ta không chết, năm trăm năm trước, ta vẫn không chết. Mục Vân cười ha ha nói: - Thế gian này, người có thể giết ta, còn chưa sinh ra. Nhìn thấy bộ dáng Mục Vân cười ha ha, Long Uyên nhất thời ngẩn ra. Bàn tay vung lên, hai bức họa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.