Thi Phi Huyên chảy nước mắt, trong lòng ngũ vị trần tạp, vừa kích động, vừa vui sướng, vừa thương tâm, vừa thổn thức, muốn nói cái gì đó, nhưng một câu cũng không nói nên lời, chỉ là nghẹn ngào nức nở, khóc đến lê hoa đái vũ. - Ngươi chính là Mục Vân? Vũ Vô Tình nhìn thấy Mục Vân, hơi cả kinh, sau đó mừng như điên nói: - Ha ha ha, thật sự là trời giúp ta, nghe nói ngươi cướp đi nửa mảnh Thiên Nguyên kính, chỉ cần giết ngươi, Thiên Nguyên Kính chính là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.