Mục Vân nhìn Tiêu Doãn Nhi, nói: - Chẳng lẽ bởi vì, lúc tiểu gia hỏa này tồn tại, ta... Dùng sức quá mạnh? Nghe thế, sắc mặt Tiêu Doãn Nhi đỏ lên. - Khẳng định không phải rồi! Tiêu Duẫn Nhi lắc đầu nói: - Bây giờ ta tuy rằng cảm giác khí tức của hắn bạc nhược, nhưng lại cho ta một loại cảm giác liên kết. - Cho nên nói, nếu như ta không sao, hắn cũng không sao đâu. - Chỉ có điều, có thể là một đứa trẻ yếu đuối. - Không đời nào. Mục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.