Lý Thất Dạ ngăn lại nha đầu điên này, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Nha đầu, không cần phải gấp. Ta lên Đế Cương một chuyến, vừa vặn gặp một người!
Nói xong, hai mắt híp một cái.
Sau đó, Lý Thất Dạ để mấy người Long Kinh Tiên tập hợp một chỗ, hắn cùng Long Kê Tôn Giả lên Đế Cương. Đương nhiên, Lý Thất Dạ lên Đế Cương không phải là vì gặp Mai Ngạo Nam.
Mai Ngạo Nam coi như lại ưu tú, đối với Lý Thất Dạ mà nói, nàng còn không đáng cho hắn tự mình đi gặp nàng một chuyến.
Nhìn lấy Lý Thất Dạ leo lên Đế Cương, để không ít người vì đó hâm mộ, bởi vì Mai Ngạo Nam mười phần cao ngạo, lên trên đó ai không phải là đại nhân vật uy danh hiển hách, nếu không, thế hệ trẻ tuổi coi như là thiên tài, cũng chưa chắc có thể được nàng ưu ái, hiện tại Mai Ngạo Nam lại tự mình gặp Lý Thất Dạ, đây là để cho người ta hâm mộ hạng gì.
- Mai Ngạo Nam không chỉ là thiên tài ghê gớm, cũng là một đại mỹ nữ không tầm thường nha.
Có tuổi trẻ bối phận không khỏi ghen ghét lại hâm mộ thì thào nói.
Lý Thất Dạ theo Long Kê Tôn Giả leo lên Đế Cương, phóng tầm mắt nhìn tới, đế thành một phiến thiên địa, ở chỗ này, dãy núi chập trùng, lầu các san sát, có thác từ Cô Phong cuồn cuộn đổ thẳng xuống, có lão tùng cắm rễ ở vách đá dựng đứng. . .
Đế Cương, là một khối đại lục lơ lửng, không có kém tổ địa của đế thống tiên môn chút nào, một khối đại lục lơ lửng di động như thế, đây là bảo địa bao nhiêu người hâm mộ a.
- Ừm, nguyên lai khối bảo địa này năm đó là bị nhặt ve chai nhặt về.
Lý Thất Dạ quan sát Đế Cương một chút, không khỏi cười một tiếng, thì thào nói.
Vào bên trong Thần cung, Lý Thất Dạ rốt cục gặp được Mai Ngạo Nam, chỉ thấy Mai Ngạo Nam ngồi ở trên bảo tọa, cả người để lộ ra một cỗ khí thế cao cao tại thượng, dạng khí thế này của nàng tuyệt đối không phải giả vờ.
Mai Ngạo Nam, nàng tựa như tên của nàng, nam nhân ngạo thị thiên hạ, chính là một cái tên như vậy, chú định để cho nàng quắc nước không thua kém đấng mày râu, chú định để cho nàng cả một đời không chịu thua, tuyệt đối không thua bất luận kẻ nào!
Mai Ngạo Nam, có thể nói là hoa nhường nguyệt thẹn, dung mạo của nàng, được xưng tụng khuynh quốc khuynh thành, dùng hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn để hình dung mỹ mạo của nàng, cái kia cũng không có chút nào quá đáng.
Có lẽ, nàng không bằng Long Kinh Tiên xinh đẹp vô song như vậy, không giống Long Kinh Tiên có được dáng người ma quỷ, nhưng, lấy dung mạo mà nói, nàng không thua gì Tiễn Vô Song.
Liền là một nữ tử mỹ lệ vô song như thế, nàng lại ăn mặc một thân nam trang, vai mang hoàng kim hộ giáp, thắt eo Bàn Long chiến mang, đầu đội lấy Phi Vân thần quan, cái này khiến cả người nàng thoạt nhìn tràn đầy bá khí lăng lệ.
Tiễn Vô Song cũng là một người cao ngạo, nàng cũng là một nữ tử hùng hổ dọa người, nhưng mà, cùng Tiễn Vô Song so sánh, Mai Ngạo Nam lại không đồng dạng.
Nếu như nói, Tiễn Vô Song là một tiên phượng cao ngạo, như vậy, Mai Ngạo Nam thì giống như là một Thần Hoàng lăng uy!
Ở bên trong các nữ tử Lý Thất Dạ quen biết, Băng Ngữ Hạ cũng là ưa thích nữ giả nam trang, nhưng, Mai Ngạo Nam cùng Băng Ngữ Hạ không đồng dạng, Băng Ngữ Hạ nữ giả nam trang cho người ta một loại phong thái công tử trọc thế, phong độ nhẹ nhàng, vẫn là xinh đẹp như vậy, vẫn để người ta biết nàng là một nữ tử.
Mà Mai Ngạo Nam nữ giả nam trang, lại cho người ta một loại cảm giác không giống nhau, thời điểm nhìn nàng, thường thường sẽ cho người quên nàng là thân nữ nhi, để cho người ta quên nàng là một mỹ nữ tuyệt thế. Khi thấy nàng, để cho người ta nhìn thấy chính là một vị Hoàng giả ngồi ở trước mặt, một bá chủ khí thế khinh người ngồi ở trước mặt.
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, nhìn Mai Ngạo Nam một chút, sau đó liền đại mã kim đao ngồi ở trước mặt Mai Ngạo Nam, bất luận bá chủ như thế nào, bất luận Hoàng giả như thế nào, ở trong mắt Lý Thất Dạ, vậy cũng là không khí.
- Lý đạo hữu uy danh, ta nghe đã lâu.
Mai Ngạo Nam khí trùng thiên vũ, quản chi nàng là mỹ nữ tuyệt thế, y nguyên để cho người ta không cảm giác được khí tức mà nữ hài tử nên có.
Lý Thất Dạ ở thời điểm này mới chậm rãi xem xét Mai Ngạo Nam, đem Mai Ngạo Nam tỉ mỉ nhìn một lần, tựa hồ là tinh tế phẩm vị, muốn đem mỗi một chi tiết nhỏ của Mai Ngạo Nam nhìn thấu mới bỏ qua.
Ánh mắt của Lý Thất Dạ có thể nói là làm càn, không thèm quan tâm nàng là một nữ nhi, ở trên người nàng nhìn một phen.
Ánh mắt của Lý Thất Dạ càn rỡ như thế, để Mai Ngạo Nam tú mục ngưng tụ, không giận mà uy, Hoàng giả chi khí thậm chí áp bách tới, người không đủ đảm thức, chỉ là ở dưới Hoàng giả chi khí của nàng liền sẽ hai chân như nhũn ra.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ không để hoàng khí của Mai Ngạo Nam vào mắt, một hồi lâu về sau, hắn mới thu hồi ánh mắt.
Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, Mai Ngạo Nam chầm chậm nói ra:
- Đế Cương có quy kỷ của Đế Cương, hi vọng Lý đạo hữu có thể minh bạch!
Mai Ngạo Nam trở thành đương kim có thể cùng Diệp Khuynh Thành sánh vai, đây cũng không phải là bởi vì dựa vào người nào đó, càng nhiều hơn chính là nàng tự thân cố gắng, bản thân nàng liền là thiên phú cực cao, lại thêm nàng cần dũng cùng không sợ, mới thành tựu địa vị hôm nay của nàng.
- Trong mắt ta, quy kỷ của ta mới là quy kỷ.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, lười biếng nói ra.
Mai Ngạo Nam hừ lạnh một tiếng, lập tức hoàng khí như kinh đào hải lãng, có thể đánh ra thiên khung, trong nháy mắt này, hoàng khí tựa như Thái Sơn áp đỉnh, trấn áp hết thảy!
Không hề nghi ngờ, Mai Ngạo Nam cố ý cho Lý Thất Dạ một hạ mã uy, khí thế cực kỳ mạnh mẽ, chỉ là từ bên trong hoàng khí của nàng liền có thể để cho người ta nhìn trộm thực lực của nàng. Có thể nói, Mai Ngạo Nam có uy danh hôm nay, thực sự không phải là hư danh, nàng cùng Diệp Khuynh Thành tranh giành danh hiệu đệ nhất, ai thắng ai thua vẫn rất khó nói.
Đối với hoàng khí của Mai Ngạo Nam, Lý Thất Dạ chỉ là nhẹ nhàng phất phất tay, tựa như đuổi ruồi, lười biếng nói ra:
- Cô nàng, không cần cầm bộ dạng đối phó bộ hạ hoặc là địch nhân của ngươi tới đối phó ta, cái gì uy hiếp cái gì hoàng khí, đối với ta mà nói, cùng cẩu thí không kém bao nhiêu!
- Ngươi…
Mai Ngạo Nam coi như là muốn so với nam nhi, coi như không thua kém đấng mày râu, lúc này cũng không khỏi sắc mặt đỏ lên, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ. Coi như là đệ nhất nhân như Diệp Khuynh Thành, cũng không dám ở trước mặt nàng thô bỉ như thế.
Lý Thất Dạ lạnh lùng lườm nàng một chút, chậm rãi nói ra:
- Cô nàng, nếu như ngươi muốn cầu cạnh ta cái gì, vậy liền đem thái độ thả đoan chính một chút cho ta! Ta biết ngươi rất kiêu ngạo, cũng có vốn để kiêu ngạo, nhưng mà, những kiêu ngạo này của ngươi, những tiền vốn này của ngươi, trong mắt ta không tính là cái gì. Hôm nay ta tới đây, không phải hướng về phía đại danh của ngươi tới, ta cũng không phải vì ngươi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com