- Rất đơn giản, nếu các ngươi thắng thì thanh kiếm này thuộc về các ngươi. Nếu các ngươi thua thì không liên quan tới ta, vì lòng có ác niệm nên Tẩy Tội kiếm chém các ngươi, tịnh hóa ác niệm trong lòng các ngươi, chỉ có thể nói các ngươi chết trước phán quyết của Thủy Tổ.
Mắt Ngô Kha sáng rực hỏi:
- Nói thật không?
Gã gây sự với Lý Thất Dạ thì cái gì? Đương nhiên là vì Tẩy Tội kiếm chứ không phải tìm lại công bằng gì đó cho Trương Đinh Dục.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Thật còn hơn trân châu. Đánh cuộc không? Nếu các ngươi thắng thì Tẩy Tội kiếm là của các ngươi, đây là tổ khí, tin tưởng tông môn của các ngươi không có tổ khí như vậy.
Đám Ngô Kha nghe Lý Thất Dạ nói thì nghẹt thở, đúng là tông môn của họ không có tổ khí. Nếu bọn họ thắng tổ khí cho tông môn thì sẽ ra sao? Bọn họ không dám tưởng tượng tiếp, họ sẽ được nhận trách nhiệm lớn của tông môn, thành tông chủ hoặc tộc trưởng.
Ngô Kha và các thành viên Thần Thú Thiên Nhung quân nhìn nhau, gật mạnh đầu.
Ngô Kha hét to:
- Cược, sao không cược được!
Lý Thất Dạ cười tươi rói:
- Tốt, vậy chúng ta bắt đầu đi.
Ngô Kha xác định lại:
- Khoan, nếu chúng ta ngăn lại một kiếm tính là chúng ta thắng phải không? Tất cả chúng ta hợp sức ngăn nhát kiếm đó cũng tính?
Lý Thất Dạ cười tươi:
- Đúng, đúng là vậy. Dù trong lòng các ngươi có ác niệm nhưng chỉ cần ngươi có thể ngăn nhát kiếm của Tẩy Tội kiếm thì tính là các ngươi thắng.
Đám người Ngô Kha liếc nhau, nghiêm túc nói:
- Được, một lời đã định. Không thể chặn nhát kiếm này coi như chúng ta học nghệ không tinh.
Mặc dù Tẩy Tội kiếm là tổ khí nhưng bọn họ không tin bằng vào học sinh Tẩy Tội viện đạo hạnh mỏng manh như Lý Thất Dạ có thể phát huy ra vài phần uy lực của Tẩy Tội kiếm? Sợ là mười phần trăm cũng không đến. Nhóm Ngô Kha tràn đầy tự tin, bọn họ mà hợp sức lại thì tin tưởng sẽ đỡ được nhất kiếm này.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.
Nhóm Ngô Kha liếc nhau, hét to một tiếng:
- Được, chúng ta tổ trận!
Bọn họ nhảy lên tọa kỵ dị thú của mình.
Nhóm Ngô Kha bày ra trận thế, động tác cực nhanh, dứt khoát gọn gàng. Khoảnh khắc bọn họ thành trận thì hơi thở sát phạt tràn ngập, khiến người rợn tóc gáy.
Nhìn là biết bọn họ kinh nghiệm sa trường đã lâu chứ không phải đóa hoa trong nhà kính, càng không là học sinh chưa đi chiến trường.
Vì nhóm Ngô Kha trước khi bái vào Quang Minh Thánh Viện đều đến từ truyền thừa các môn phái lớn, trải qua huấn luyện trui rèn. Có thể nói trước khi bọn họ thành học sinh Quang Minh Thánh Viện thì là đệ tử ưu tú mạnh mã trong tông môn của mình.
Leng keng keng!
Đám người Ngô Kha, bao gồm tọa kỵ dị thú dưới thân đều khoác áo giáp, các miếng vảy kim loại lắp ráp lại, chớp mắt áo giáp cứng rắn khoác lên người bọn họ.
- Grào!
Bọn họ rống to, tọa kỵ dị thú dưới thân cũng gầm lên. Trận quang phun ra nuốt vào, bọn họ giữ các vị trí hình thành đại trận.
- Grào!
Nhóm Ngô Kha biến mất, xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ là một con báo sắt siêu to.
Báo sắt rất khổng lồ, đứng trước mặt Lý Thất Dạ như ngọn núi, toàn thân nó như đúc bằng tinh thiết, cái đuôi dài như roi sắt.
Răng, móng vuốt của nó như các thanh bảo kiếm cực kỳ sắc bén có thể cắt vụn tất cả sinh linh thành từng mảnh, có thể xé rách đất đai.
Khiến người không rét mà run là báo sắt to lớn này không chỉ toát ra sát ý sắc lạnh còn có hơi thở thú hung mãnh tàn bạo, khiến người cảm nhận hơi thở đó thì lạnh run.
Đặc biệt đôi mắt báo sắt nhìn chằm chằm lóe tia sáng tàn nhẫn làm người rét run.
Một con báo sắt thân cao như núi, nó nhấc chân liền phát ra tiếng ầm ầm, thân hình to lớn có thể đẩy ngã nhiều thế núi. Báo sắt nhấc chân chợt vang tiếng tiếng gãy đổ, cây cối đá dưới chân bị nó đạp nát. Khi báo sắt vung đuôi thì bộp bộp, đuôi như roi sắt đập nát đá, nứt đất.
Nhìn cảnh đó, học sinh ở xa xem rất ngạc nhiên, bọn họ thụt lùi tránh cho bị văng miểng.
Nhìn báo sắt to lớn, có học sinh kinh kêu:
- Thiết Báo trận!
Học sinh đó hoảng sợ hét to:
- Đây là Thiết Báo trận do Tử Long Nữ Đế sáng tạo ra!
Một học sinh Thự Quang Đông Bộ biểu tình nghiêm túc nói:
- Thiết Báo trận này còn trong đẳng cấp nhập môn, nghe nói Tử Long Nữ Đế từng sáng chế ra Thần Thú trận, uy lực vô cùng, như thần thú thật sự giáng trần, có người nói trận này có thể đồ Chân Đế.
Nhìn báo sắt to lớn trước mắt, dù là học sinh thực lực cường đại cũng thầm sợ hãi:
- Tử Long Nữ Đế ghê gớm thật, hèn gì nàng tổ kiến Thần Thú Thiên Nhung quân, chiêu lãm nhiều cường giả tu sĩ không thuộc Chân Long đình. Tử Long Nữ Đế có hùng tâm kiếm chỉ thiên hạ đây.
Tử Long Nữ Đế tùy tiện sáng tạo một đại trận đã có uy lực mạnh như vậy, thử nghĩ xem nếu nàng tự mình ra tay thì đáng sợ cỡ nào?
Một học sinh giỏi trận pháp biểu tình nghiêm túc nói:
- Thiết Báo trận không chỉ là đại trận, cũng là thú trận. Trận này không chỉ dung hợp lực lượng của nhóm Ngô Kha còn có lực lượng tọa kỵ dị thú, có thể nói là dung hợp hoàn mỹ lực lượng người và thú, phát huy ra uy lực cực lớn. Theo ta thấy Thiết Báo trận này khiêu chiến Đăng Thiên Chân Thần cửu trọng thiên cũng không thành vấn đề.
Có học đệ nín thở nín báo sắt vô cùng cao lớn trước mắt:
- Có thể đỡ nổi một kiếm của Tẩy Tội kiếm không?
Học sinh đạo hạnh mạnh nhìn báo sắt, biểu tình nghiêm túc nói:
- Khó nói, bằng vào một học sinh Tẩy Tội viện sợ là khó phát huy ra uy lực của tổ khí, hắn không thể điều khiển tổ khí được.
Mặc dù tổ khí siêu mạnh nhưng không phải ai cũng có thể điều khiển nó, không có đủ thực lực thì không cách nào điều khiển, vận dụng tổ khí chứ đừng nói phát huy ra uy lực vô địch của tổ khí.
Các học sinh cho rằng học sinh Tẩy Tội viện như Lý Thất Dạ dù ưu tú đến đâu đạo hạnh có hạn, không thể nào vận dụng kiếm cúa Thủy Tổ.
Học sinh lớn tuổi khác nhìn Tẩy Tội kiếm, hâm mộ nói:
- Phải xem Tẩy Tội kiếm thông linh đến mức nào, nếu nó thật sự thông linh thì không cần điều khiển, khống chế, bản thân nó có thể phát huy ra uy lực cường đại, một kiếm có thể chém ra uy bcủa Thủy Tổ.
Dù sao một thanh tổ khí thông linh quý giá còn hơn tổ khí bình thường, cũng càng mạnh hơn.
Học sinh thực lực cường đại thấy có lý:
- Cũng đúng, nếu Tẩy Tội kiếm đó hoàn toàn thông linh nó sẽ hộ chủ, đối kháng lại kẻ địch mạnh, binh khí rất mạnh.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com