Lý Thất Dạ chỉ có hứng thú với "Trích Nguyệt tiên tử", về phần cái gì Mộng Trấn Thiên, cái gì Bao Ngọc Cường, một chút hứng thú đều không có, cho nên hắn không hề để ý tới Bao Ngọc Cường làm cái quái gì, nhìn thời gian, lại nhìn qua bên ngoài.
Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ gọi món ăn đã được bưng lên, Lý Thất Dạ không có nhìn thức ăn này nhiều, chỉ hỏi tiểu nhị nói ra:
- Lão đầu của các ngươi không tới chào hàng sao?
- Khách nhân nói là Chu lão đầu đúng không.
Tiểu nhị vừa cười vừa nói:
- Trong thời gian gần đây khách tới Bạch Cốt Đảo không ít người, bình thường hắn đúng giờ sẽ tới, có lẽ có chút chuyện trì hoãn mà thôi.
Tiểu nhị vẫn chưa nói xong, ngoài cửa có âm thenh keng keng vang lên.
- Nói tới đã tới rồi, Chu lão đầu đến.
Tiểu nhị vội vàng cười nói với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lúc này đã đưa ánh mắt nhìn ra ngoài cửa, ngoài cửa có người đi vào, nói hắn là người không bằng nói là bộ xương khô, đây là xương khô Nhân tộc, trên người của hắn khoác lên bộ trường bào rộng thùng thình, vác theo cái gương lớn.
Bản thân hắn là tiểu khô lâu thấp bé, trên người lại mặc trường bào dài, lại vác cái gương gỗ lớn, ai nhìn cũng cảm thấy chẳng ra cái gì cả.
Nhưng mà tại Bạch Cốt Đảo, có thể nhìn thấy một khô lâu thân thể nguyên vẹn đúng là không dễ, so với nhìn thấy người sống còn khó khăn hơn rất nhiều.
Nhìn thấy tiểu khô lâu thấp bé này, Lý Thất Dạ tươi cười càng đậm.
Keng, keng, keng...
Tiểu khô lâu thấp bé Chu lão đầu đi vào bên trong, đong đưa chuông đồng trong tay, tiếng nói khàn khàn trong lòng ngực vang lên, nói ra:
- Tuyên cổ bí cốt, thông thiên thần nhãn,bàn tay tiên nhân ... Toàn bộ đại bán phá giá.
Xuất hiện khô lâu thấp lùn chào bán vật phẩm, chuyện này làm người đầu tiên tới Bạch Cốt Đảo sinh ra tò mò, về phần một ít tu sĩ đã từng tới Bạch Cốt Đảo thì ôm cảnh giác với Chu lão đầu, nhưng mà, nhịn không được hiếu kỳ.
- Tuyên bí cốt, thông thiên thần nhãn, bàn tay tiên nhân ?
Có tu sĩ tới đây nhiều lần, hắn nhịn không được hỏi:
- Chu lão đầu, ngươi sẽ không bán hàng giả đấy chứ?
- Hàng giả?
Chu lão đầu nhìn qua tu sĩ này, tuy hắn không có con mắt, nhưng mà động tác kia lại rất rõ ràng, hắn nói ra:
- Lão đầu ta chính là chiêu bài vàng chín lần chuyển thế, tuyệt đối không bán hàng giả.
- Hừ, ít lừa ta, lần trước ta ta mua một khối xương thiểm điện quỳ ngưu, một chút tác dụng đều không có, còn kém gài bẫy ta đấy.
Tên tu sĩ này hừ lạnh nói ra.
- Ah, ngươi nói là xương thiểm điện quỳ ngưu sao, ngươi còn không có mua máu của thiểm điện quỳ ngưu đấy, xương này phải phối hợp với máu của thiểm điện quỳ ngưu mới có thể tránh lôi kiếp.
Chu lão đầu cười mỉm nói.
Nhìn thấy bộ xương khô tươi cười, làm cho người ta cảm thấy sởn hết cả gai ốc.
- Vậy tại sao lần trước lúc ta mua xương thiểm điện quỳ ngưu, ngươi vì cái gì không nói với ta?
Tên tu sĩ lập tức bất mãn nói.
- Thật là xấu hổ, lần trước ta vừa vặn không có hàng, ta nghĩ tới ngươi biết rõ đấy. Hiện tại ta vừa vặn có thần huyết của thiểm điện quỳ ngưu, ngươi có cần một lọ hay không?
Chu lão đầu nói ra.
Tên tu sĩ này có xúc động muốn thổ huyết, hắn bị Chu lão đầu này lừa đảo một lần, nhưng mà, lại không thể làm gì, tại Bạch Cốt Đảo không có mấy người dám đơn giản động thủ với khô lâu ở đây.
- Tuyên cổ, đó là vật gì?
Lúc này Mộc Thiếu Long tò mò hỏi.
Chu lão đầu liếc mắt nhìn Mộc Thiếu Long, có vài phần thần bí nói:
- Không thể nói, không thể nói, chờ ngươi mua được, sẽ biết thần hiệu của nó ngay.
- Muốn bao nhiêu tiền?
Mộc Thiếu Long xuất thân từ Thiên Tiên Lâu, cũng có chút khí đại tài thô, giống như tiền không đặt trong lòng của hăn.
- Ta buôn bán có quy củ, chỉ lấy thọ huyết, không thu vật khác.
Chu lão đầu rung đùi đắc ý nói.
Nghe được Chu lão đầu vừa nói như vậy, không ít tu sĩ lần đầu tới đây đưa mắt nhìn nhau, đối với tu sĩ mà nói, thọ huyết là thập phần trân quý, đặc biệt là tu sĩ cao tuổi, thọ huyết càng vô cùng trân quý.
- Muốn bao nhiêu? Một lọ sao?
Mộc Thiếu Long cảm thấy hứng thú với tuyên cổ bí cốt mà Chu lão đầu nói, không khỏi hỏi.
- Ngươi?
Chu lão đầu lắc đầu, nói ra:
- Thọ huyết của ngươi không được, ít nhất phải là một lọ Chí Tôn Thần Hoàng thọ huyết mới có thể trao đổi.
- Chí Tôn Thần Hoàng thọ huyết!
Nghe được Chu lão đầu nói như vậy, Mộc Thiếu Long cũng biến sắc một chút, cho dù hắn tài đại khí thô, nhưng mà thứ có thể xuất ra không nhiều lắm.
Đạt tới cấp bậc Thần Hoàng, không có khả năng đơn giản lấy thọ huyết của mình ra.
- Còn bàn tay tiên nhân thì sao?
Bao Ngọc Cường không khỏi hỏi.
- Không đắt, không đắt, mười giọt Tiên Đế thọ huyết là được.
Chu lão đầu rung đùi đắc ý nói.
Chu lão đầu nói ra lời này làm người ta biến sắc, Tiên Đế thọ huyết, đây là vật báu vô giá, được một giọt có thể phát đại tài, mười giọt Tiên Đế thọ huyết, cho dù là đế thống tiên môn cũng chưa chắc cầm ra được.
- Chu lão đầu, ngươi bán hàng hóa gì mà mắc như thế?
Có tu sĩ dã tới Bạch Cốt Đảo không khỏi hỏi.
Chu lão đầu nói ra:
- Tình huống bây giờ có thể đã khác, có trường sinh chi vật xuất thế, Cốt Hải sôi trào, lão đầu ta gần đây thu hoạch một đám trân phẩm, cho nên vừa vặn là các đại gia có phúc khí.
Tuy Chu lão đầu nói thì nói như thế, nhưng mà như vậy giá trên trời, không phải bọn họ có thể mua được.
- Cho ta một hộp thủ hộ phù.
Ngay vào lúc các tu sĩ khác đang định hỏi Chu lão đầu còn có hàng hóa nào khác hay không, Lý Thất Dạ nhìn qua Chu lão đầu nói ra.
- Đến ngay, đại gia, muốn thủ hộ phù như thế nào?
Vừa thấy có khách tới cửa, Chu lão đầu mặt mày hớn hở, hắn rõ ràng là khô lâu, nhưng mà thần thái của hắn như thật.
Lý Thất Dạ không nói gì, chỉ đặt một cái bình nhỏ lên bàn. Chu lão đầu tiếp nhận bình nhỏ, đặt bên tai lay lay, sau đó thần thái ngưng trọng, mở cái gương gỗ lớn ra, cẩn thận tìm kiếm một phen, sau đó lấy ra hộp gỗ cổ xưa có mùi thơm nồng đậm, đặt ở trước mặt Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra:
- Đại gia, đây là thủ hộ phù mà ngươi muốn.
Lý Thất Dạ cũng không có nhìn nhiều, tiện tay thu cái hộp gỗ này vào trong ngực.
- Chu lão đầu, thủ hộ phù của ngươi còn hay không?
Có tu sĩ từng giao dịch với Chu lão đầu lập tức hỏi:
- Không phải ngươi nói thủ hộ phù đã đoạn hàng từ lâu rồi sao?
- Hi, hi, hi, gần đây Cốt Hải dị tượng, lão đầu ta liều mạng già đặc chế một đám thủ hộ phù tốt nhất, quan nhân có muốn không?
Chu lão đầu rung đùi đắc ý nói ra.
- Thủ hộ phù là cái gì?
Có vãn bối không hiểu hỏi tu sĩ này.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com