Bất kể là vãn bối của ai thì khi chào hỏi Hươu Khách Ông cũng đều phải cung kính, thế nhưng người thanh niên gọi là Lư Vĩ Quân này lại hết sức tùy tiện.
Nhất thời, tất cả mọi người nhìn nhau, mọi người đều sững sờ, không ai biết rõ Lư Vĩ Quân là người phương nào.
- Lư hiền chất khách khí, Bách Nhật tiền bối khỏe chứ.
Lúc này, Hươu Khách Ông chưa từng ló mặt vậy mà lại lên tiếng, bên trong cánh rừng vọng ra tiếng nói già nua của Hươu Khách Ông.
Hươu Khách Ông lên tiếng, tất cả mọi người hít lạnh. Lư Vĩ Quân tự đại, Hươu Khách Ông không chỉ không tức giận, trái lại còn rất khách khí, điều này khiến cho mọi người giật mình.
Phải biết rằng Hươu Khách Ông là tồn tại cao cao tại thượng, phận vãn bối không nằm rạp dưới chân hắn thì đã đáng gờm lắm rồi. Thế nhưng người thanh niên này thất lễ như vậy mà Hươu Khách Ông vẫn vô cùng khách khí.
Xem ra, người thanh niên gọi là Lư Vĩ Quân này có lai lịch rất nghịch thiên.
Thái độ của Hươu Khách Không khiến mọi người giật mình, người có thể khiến Hươu Khách Ông khách khí như vậy, nhìn khắp Đế Thống Giới, nào có mấy ai?
Nhất thời, vô số người vắt hết đầu óc thế nhưng vẫn không nghĩ ra được.
- Hồi tiền bối, lão tổ mạnh khỏe, sau khi xuất quan thì hắn nhàn cư ở nhà, chỉ điểm đám vãn bối chúng ta.
Lư Vĩ Quân cười nói.
Nhắc tới lão tổ tông của mình, thần thái của hắn hết sức kiêu ngạo, lồng ngực ưỡn lên, dáng vẻ không coi ai ra gì.
- Bách Nhật, họ Lư.
Có một vị Chân Thần bất hủ cỗ lão nghĩ ngợi, suy đoán thân phận của Lư Vĩ Quân, cuối cùng hắn hơi nhăn mày lại.
- Chẳng lẽ là Bách Nhật đạo nhân.
Cuối cùng, vị Chân Thần bất hủ cổ lão này nghĩ tới một nhân vật truyền kỳ, không khỏi giật mình.
- Bách Nhật đạo nhân? Là thần thánh phương nào?
Nghe vị Chân Thần bất hủ cổ lão này thất thố như vậy, không ít người kỳ quái. Trên thực tế, rất nhiều người lạ lẫm với cái tên "Bách Nhật đạo nhân" này.
- Bách Nhật đạo nhân là nhân vật của mấy thời đại trước.
Vị Chân Thần bất hủ cổ lão này nghiêm mặt, nói chậm:
- Khi Bách Nhật đạo nhân còn sống, nếu như chọn ra người mạnh nhất Đế Thống Giới thì e rằng không phải Cổ Nhất Phi, mà là Bách Nhật đạo nhân. Trong thời đại đó, Bách Nhật đạo thống vô địch thiên hạ, thậm chí đặt ở hiện tại thì Cổ Nhất Phi cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Mạnh vậy sao?
Nghe vậy, không ít người giật nảy mình.
- Là rất mạnh, khi đó hắn đã là kỷ nguyên bất hủ, từng quét ngang Đế Thống Giới, không ai địch lại.
Nói tới đây, vị Chân Thần bất hủ cỗ lão này có hơi hướng tới, nói chậm:
- Khi đó, từng có mấy vị Chân Đế Cửu Bí đạo thống liên thủ lại với nhau, thế nhưng cũng không phải là đối thủ của hắn.
Hắn là cường giả thời đại đó, nghĩ tới năm đó, hắn không khỏi cảm khái.
- Cách đây rất lâu đã là kỷ nguyên bất hủ.
Nghe vậy, mọi người không khỏi chấn động. Đối với Chân Thần bất hủ thì kỷ nguyên bất hủ là tồn tại rất khủng bố, toàn bộ Đế Thống Giới cũng không có mấy kỷ nguyên bất hủ, Cổ Nhất Phi uy danh hiển hách là một.
- Sau này, nghe nói Bách Nhật đạo nhân thọ nguyên đã cạn, cho nên hắn bế tử quan, muốn đột phá cực hạn, mưu cầu bước lên đỉnh cao. Thế nhưng từ đó về sau thì không còn tin tức, thế nhân đều cho rằng hắn đã khô tọa chết trong tử quan.
Vị Chân Thần bất hủ cổ lão này giật mình, nói:
- Bây giờ hắn xuất quan, chẳng lẽ hắn vẫn còn sống sót tới hôm nay sao.
Nghe Chân Thần bất hủ này nói vậy, mọi người nhìn nhau. Khi một người thọ nguyên đã cạn mà vẫn còn sống ra khỏi tử quan, điều này có ý nghĩa như thế nào.
- Thành tựu của Bách Nhật tiền bối, khiến cho chúng ta kính dưỡng.
Lúc này, bên trong Tử Kim Hồ Lô vọng ra tiếng nói xa xôi.
Tử Kim Hồ Lô bất ngờ vọng ra tiếng nói, khiến tất cả mọi người giật mình. Ban đầu mọi người còn tưởng rằng Tử Kim Hồ Lô chỉ là một món bảo vật vô địch, thế nhưng không ngờ rằng lại có người ở bên trong.
- Bách Nhật tiền bối thành tựu trường tồn, chúng ta thật sự không thể với tới, đáng tiếc không thể chúc mừng tiền bối.
Bên trong Tử Kim Hồ Lô vọng ra tiếng nói yếu ớt.
- Bảo Vương khách khí, tùy thời hoan nghênh Bảo Vương đến Lư gia làm khách.
Lư Vĩ Quân cười lớn, thần thái hết sức ngạo mạn.
- Cái gì...
Nghe được tiếng nói yếu ớt vọng ra từ Tử Kim Hồ Lô, tất cả mọi người giật mình, bất kể là tu sĩ bình thường hay là Chân Thần bất hủ vô địch thì đều sợ hãi sởn da gà, không ít người khiếp sợ.
- Cái gì, trường tồn bất hủ!
Có Chân Thần bất hủ nghe được hai chữ "trường tồn" thì giống như con mèo bị giẫm đuôi, lập tức nhảy dựng lên, khiếp sợ nói rằng:
- Bách Nhật đạo nhân đột phá tử quan, trở thành trường tồn bất hủ!
- Trường tồn... trường tồn bất hủ...
Nghe vậy, mọi người khiếp sợ, nhất thời, vô số người liếc mắt nhìn nhau, hít lạnh một hơi, hoảng sợ nói rằng:
- Trường tồn bất hủ, đây... đây chính là tồn tại đuổi sát thủy tổ nha!
Nhất thời, rất nhiều người bị tin tức kinh thiên động địa này chấn động. Trường tồn bất hủ, chính là tồn tại giống như thủy tổ, là đỉnh cao của cảnh giới Chân Thần, là đỉnh cao mà mọi Chân Thần khát vọng, cũng giống với mọi Chân Đế muốn trở thành thủy tổ vậy.
- Trường tồn, vị trường tồn trước đó của Đế Thống Giới đã là chuyện bao lâu về trước rồi? Khi vị trường tồn trước đó rời khỏi Đế Thống Giới thì sợ là... sợ là chuyện của mấy thời đại trước rồi.
Có lão tổ thất thần, thì thào rằng.
Mặc dù từ trước tới nay Đế Thống Giới có không ít Chân Thần bất hủ thiên tài tuyệt diễm, thế nhưng phần lớn Chân Thần bất hủ sau khi cường đại tới một trình độ nhất định thì sẽ rời khỏi Đế Thống Giới, đi lên Tiên Thống Giới, bởi vì ở trên Tiên Thống Giới dễ trở thành trường tồn hơn.
Chân Thần bất hủ sau khi cường đại tới một trình độ nhất định mà vẫn tiếp tục ở lại thì chính là gánh nặng đối với mình, đối với tông môn của mình. Có thể nói, tồn tại sau khi trở thành trường tồn mà vẫn ở lại rải rác không nhiều, đều là tồn tại hết sức nghịch thiên.
- Trường tồn, trường tồn bất hủ chân chính nha.
Có Chân Thần bất hủ vất vả hoàn hồn lại, không khỏi thở dài, nói chậm:
- Vị trí trường tồn của Đế Thống Giới sau khi bị bỏ trống lâu như thế, cuối cùng cũng có một vị trường tồn xuất hiện.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com