"Ô..." Tâm ma Vũ Tổ hét lên, mở miệng thôn phệ. Lúc này hắn cần tiếp tục thôn phệ Chu Tương võ đình để trở nên mạnh mẽ hơn.
"Đùng, đùng, đùng" Chỉ thấy võ đình tuôn trào ra ánh sáng vô cùng vô tận. Chỉ nghe "leng keng", trên mặt đất Chu Tương võ đình xuất hiện vô số đại đạo pháp tắc, đại đạo pháp tắc đan dệt với nhau tạo thành một cái xích xắc to lớn. Trong tiếng leng keng, chỉ thấy xích xắc khóa chặt đại địa.
Lúc này tất cả lão tổ của Chu Tương võ đình khởi động toàn bộ sức mạnh của đạo thống, diễn biến pháp tắc của đạo nguyên, muốn khóa chặt Chu Tương võ đình, không cho tâm ma Vũ Tổ thôn phệ thiên địa tinh khí nữa.
Tiếng nổ "đùng, đùng, đùng..." vang liên hồi. Xích xắc khóa chặt thiên địa, còn tâm ma Vũ Tổ thì liều mạng thôn phệ thiên địa. Nhất thời, hai luồng sức mạnh giằng co với nhau.
Thế nhưng tâm ma Vũ Tổ dù sao cũng là một phần của Vũ Tổ. Chỉ nghe cái "ầm", xích xắc không thể khóa tiếp nữa, từng sợi xích xắc đứt đoạn. Chỉ nghe "hô", vô số sinh linh bị tâm ma Vũ Tổ thôn phệ. Trong nháy mắt, trăm vạn dặm đại địa hóa thành xích địa.
Thấy vậy, tất cả mọi người rợn người. Rất hiển nhiên, tâm ma Vũ Tổ càng mạnh thì khẩu vị sẽ càng lớn. Hiện tại mở miệng một cái là nuốt mất trăm vạn dặm đại địa.
"Ầm" Lúc này tâm ma Vũ Tổ phun nuốt hắc ám, chân lông đang ôm mình tạo thành lá thuẫn đánh bay bạch hổ. Trong nháy mắt, tâm ma Vũ Tổ đã mạnh hơn gấp nhiều lần.
"Đùng" Tâm ma Vũ Tổ lập tức ra tay, biến hóa ra một cái miệng rộng. Thứ này là một con quái vật mập mạp, toàn thân là thịt. Khi nó mở miệng thì có thể ăn hết thế gian.
- Di Phì Thực Nguyệt!
Nhìn thấy chiêu thức này, Long Tượng Võ Thần ngơ ngác, bởi vì đây là chiêu thức mà bọn họ đã thất truyền trong Vũ Tổ mười hai thức.
"Ầm" Chỉ thấy cái miệng rộng cắn nuốt bạch hổ. Long Tượng Võ Thần trúng phải một đòn khủng khiếp, chỉ nghe "đùng" một tiếng thật là lớn, thân thể của hắn nổ tung, máu thịt bay tán loạn.
Chân mệnh của hắn hóa thành lưu tinh rơi mạnh lên trên mặt đất. Chỉ nghe cái "ầm", chỉ thấy đại địa bị đâm thủng.
- Di Phì Thực Nguyệt...
Thấy vậy, vô số người run rẩy.
- Di Phì Thực Nguyệt.
Lúc này Mộc Thiếu Thần cười lớn:
- Ta đã giúp Chu Tương võ đình các ngươi tìm lại Vũ Tổ mười hai thức, chỉ là không biết các ngươi có phúc hưởng không mà thôi.
Tất cả mọi người trầm mặc, lần này Chu Tương võ đình dẫn sói vào nhà, tự tìm đường chết.
Chân mệnh của Long Tượng Võ Thần vất vả bay ra khỏi hố sâu. Tuy rằng hiện tại chân mệnh của Long Tượng Võ Thần vẫn còn phát sáng, thế nhưng ánh sáng rất ảm đạm.
Chỉ nghe "xì", trong thời gian ngắn, Long Tượng Võ Thần tái tạo lại thân thể. Thế nhưng khi này khí tức của Long Tượng Võ Thần yếu đi rất nhiều, yếu hơn vừa rồi gấp nhiều lần.
Lúc này Long Tượng Võ Thần mặt mày trắng bệch, hai tay cầm Võ Đạo Chiến Côn run rẩy. Hắn đang sợ hãi, bởi vì hắn không còn sức lực tái chiến nữa.
Vừa rồi hắn đã thiêu đốt tuổi thọ cùng chân huyết của mình, thế nhưng vẫn không phải là đối thủ của tâm ma Vũ Tổ, thậm chí còn bị tâm ma Vũ Tổ đánh nát thân thể.
Lúc này huyết khí của hắn suy yếu, bị thương nặng nề, thực lực suy giảm rất nhiều, không thể quay về đỉnh cao. Cho dù hắn có quay về đỉnh cao thì tâm ma Vũ Tổ cũng ngày càng lớn mạnh, hắn cũng không phải là đối thủ của tâm ma Vũ Tổ.
Long Tượng Võ Thần rùng mình. Hắn không quan tâm sự sống chết của mình, thế nhưng hắn không thể trơ mắt nhìn Chu Tương võ đình diệt vong. Huống chi Chu Tương võ đình diệt vong ở trong tay hắn, như vậy sau khi xuống mồ thì hắn còn mặt mũi nào đi gặp liệt tổ liệt tông của mình chứ.
- Xong rồi, Long Tượng Võ Thần đã không còn sức tái chiến nữa.
Thấy vậy, rất nhiều lão tổ nhìn nhau, tất cả mọi người đều hít lạnh một hơi.
Tất cả mọi người biết chuyện lớn không ổn. Bất kể là đối với Chu Tương võ đình hay là với Vạn Thống Giới thì hôm nay Long Tượng Võ Thần thất bại chết trận, cũng có nghĩa Chu Tương võ đình chắc chắn sẽ bị tiêu diệt, cũng có nghĩa Vạn Thống Giới sắp sửa gặp tai ương.
Mọi người có thể tưởng tượng được tâm ma Vũ Tổ khi mạnh ngang với Vũ Tổ thì sẽ khủng bố như thế nào. Đối với Vạn Thống mà nói, đây là một hồi tai ương cực kỳ đáng sợ.
Thế nhưng lúc này mọi người không thể làm gì cả, không ai tình nguyện giúp đỡ Long Tượng Võ Thần, giúp đỡ Chu Tương võ đình cả. Bởi vì bây giờ xung phong ra trận thì chẳng khác nào là tự tìm đường chết cả.
Ngay cả đệ nhất cường giả như Long Tượng Võ Thần cũng đánh không lại, những người khác ra trận thì cũng không thể làm gì hơn, chỉ có thể đi lên chịu chết mà thôi. Đến cấp độ này, sự chênh lệch không phải dùng số lượng là có thể bù đắp được.
Đối mặt với tâm ma Vũ Tổ, cho dù có nhiều người hơn chăng nữa thì kết quả cũng như nhau, đều là đi chịu chết.
Trong tình cảnh này chỉ có Lý Thất Dạ là bình thản, từ đầu tới cuối bình thản nhìn những chuyện này, rất tự tại, rất tùy ý.
- Công tử, xin ngươi cứu giúp Chu Tương võ đình.
Lúc này, bên tai Lý Thất Dạ có tiếng cầu xin nhẹ nhàng. Lúc này, Vũ Băng Ngưng đã đứng ở bên cạnh hắn.
Tai nạn ập tới Chu Tương võ đình, đám lão tổ đã thả Vũ Băng Ngưng.
Lý Thất Dạ nhìn Vũ Băng Ngưng, chỉ mỉm cười. Vũ Băng Ngưng nắm chặt bàn tay củ Lý Thất Dạ, cầu xin rằng:
- Công tử, hiện tại chỉ có mình ngươi có thể cứu giúp chúng ta, cầu xin ngươi cứu giúp đạo thống của chúng ta.
- Nha đầu ngốc.
Lý Thất Dạ xoa nhẹ khuôn mặt nàng, mỉm cười, nói rằng:
- Ngươi đã mở miệng rồi, ta còn có thể không ra tay sao?
Buông Vũ Băng Ngưng, Lý Thất Dạ mỉm cười, đi về phía tâm ma Vũ Tổ.
- Đệ nhất hung nhân, đệ nhất hung nhân muốn ra tay.
Khi tất cả mọi người đứng ở đằng xa nhìn thấy Lý Thất Dạ dời mình thì không ít người kinh ngạc thốt lên.
Nhất thời, rất nhiều người mặt mày quái dị, rất là phức tạp. Trước đó đệ nhất hung nhân cùng Long Tượng Võ Thần đánh nhau chết sống. Bây giờ đệ nhất hung nhân muốn ra tay, tương đương với giúp đỡ Long Tượng Võ Thần, tương đương với cứu giúp Chu Tương võ đình.
Vai diễn thay đổi quá nhanh, khiến cho tất cả mọi người không kịp hoàn hồn.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com