So sánh với nhau, bất kể là tông môn gì, bất kể đạo thống nào, bất kể thế hệ vô địch ra sao, sắc mặt bọn họ vô cùng khó coi.
Dường như so sánh bọn họ với Lý Thất Dạ, bọn họ chỉ là một đám nghèo mạt rệp.
Thời điểm này, có rất nhiều người nhớ tới ngoại hiệu của Lý Thất Dạ ---Lý Thập Ức!
- Nghèo khó đã hạn chế suy nghĩ của ta.
Cuối cùng, có một lão tổ cười chua xót.
- Hắn, hắn, hắn là Thư Tài Thánh!
Lúc này, có người nhận ra thanh niên uống canh cá chung với Lý Thất Dạ là ai, hắn hoảng sợ quát lớn.
- Cái gì, hắn chính là Lan Thư Tài Thánh? Thiệt hay giả?
Vừa nghe thấy lời ấy, đám người Lan Thư Tài Thánh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, hắn dùng đôi mắt trông mong nhìn sang.
- Không, không sai.
Cường giả này ngay từ đầu cũng không dám xác định, lại nhìn kỹ một lần, nói:
- Hắn, hắn thật sự là Lan Thư Tài Thánh, mặc dù… mặc dù hắn bây giờ ăn mặc tùy ý nhưng tuyệt đối sẽ không sai.
Vị cường giả này nhìn thấy Lan Thư Tài Thánh một lần, mặc dù lần trước gặp Lan Thư Tài Thánh, đối phương là Thủy tổ vô địch, hiện tại hắn mặc thường phục, hơn nữa bên hông còn buộc tạp dề, hắn có thể xác định, người thanh niên trước mắt chính là Lan Thư Tài Thánh.
- Chính là Lan Thư Tài Thánh.
Có lão tổ nhìn ra người thanh niên này, hắn thở ra một hơi.
Vào thời điểm này, không ít người nhìn về phía Quyển Vân Thần, bọn họ nhìn vẻ mặt của Quyển Vân Thần thì hiểu tất cả, người thanh niên trước mặt chính Lan Thư Tài Thánh.
Lúc này, tất cả mọi người ngây dại, mới vừa rồi đám người Thánh Sương Chân Đế, Tử Long Nữ Đế quỳ xuống đất, còn bày ra kính ý cao nhất, việc này đã đủ rung động lòng người, cũng làm người ta không nghĩ ra chính là, vì cái gì đám người Tử Long Nữ Đế là Chân Đế thập nhị cung cũng phải hành đại lễ với Lý Thất Dạ.
Hiện tại làm người ta khiếp sợ nhất chính là, Thủy tổ vô địch như Lan Thư Tài Thánh lại tự mình xuống bếp nấu canh cá cho đệ nhất hung nhân uống.
Trên thế gian này, có người nào nhận được đãi ngộ như thế chứ, Lan Thư Tài Thánh chính là thiên tài mạnh nhất đương thời, cũng là tồn tại đứng trên đỉnh phong, là Thủy tô vô địch một thời đại, hôm nay, hắn lại vì Lý Thất Dạ, tự mình xuống bếp nấu một nồi canh cá.
Thử hỏi trên thế gian này, còn ai có thể có tư cách như vậy. Bao nhiêu người đều lấy làm tự hào khi gặp mặt Lan Thư Tài Thánh một lần, nếu như có thể nói một hai câu với Lan Thư Tài Thánh chính là vinh hạnh lớn nhất đời mình.
Nhưng hôm nay, Thủy tổ như Lan Thư Tài Thánh lại tự mình xuống bếp mời Lý Thất Dạ, hắn tự nấu một nồi canh cá, đây là việc cực kỳ rung động nhân tâm, chuyện như vậy đã vượt qua tưởng tượng của mọi người.
Cho dù khoác lác cũng không ai dám khoác lác như vậy. Nếu như có một ngày có kẻ nói với bọn họ, người này nhìn thấy Lan Thư Tài Thánh tự mình xuống bếp nấu canh cho kẻ khác uống, những người khác sẽ bảo ngươi đang khoác lác.
Thậm chí ngay cả chính ngươi cũng không dám khoác lác, nếu ngươi dám khoác lác, vào một ngày nào đó, ngươi bảo Lan Thư Tài Thánh nấu một nồi canh cá đã là chuyện khó tin, càng không nói Lan Thư Tài Thánh tự nấu một nồi canh cá cho ngươi uống.
Nhưng hiện tại, Lan Thư Tài Thánh thật sự nấu canh cho Lý Thất Dạ uống, chuyện người khác không dám khoác lác lại xuất hiện tại nơi này.
- Ăn uống no đủ, cũng nên làm chút chuyện chính.
Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ duỗi lưng mỏi và lười biếng đứng dậy.
Hiện tại, hai mắt Lý Thất Dạ mở ra, hắn nhìn sang mọi người đang quỳ, khẽ khoát tay, nói ra:
- Lễ lớn như vậy sẽ làm ta tổn thọ, đứng lên đi.
- Tạ đại nhân!
Trường Sinh điện hoàng bái một cái sau đó mới đứng lên.
Tất cả cường giả và lão tổ của Quang Minh Thánh Viện, Chân Long đình cùng hành đại lễ xong, lúc này mới đứng dậy.
Khi tất cả quân đoàn đã đứng lên, ánh mắt Lý Thất Dạ lại nhìn sang Tam Mục Thần Đồng, hắn cười khẽ và nói:
- Tiểu tử này rất tuân thủ hứa hẹn, có tình có nghĩa. Nhưng nếu không cứu hắn, cho dù có thể bảo vệ tính mạng cũng mất đi đạo hạnh, đôi mắt hắn cũng bị hủy.
Nghe thấy Lý Thất Dạ nói hời hợt như vậy, trái tim của Linh Tâm Chân Đế chấn động, nàng quỳ xuống và nói:
- Xin công tử cứu hắn.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn lắc đầu, nói:
- Có thánh thủ ở chỗ này, không cần ta ra tay.
Nói xong, hắn cười nói với Lan Thư Tài Thánh:
- Chẳng phải ngươi luyện một lò thuốc tốt hay sao? Ta giao tiểu tử này cho ngươi đấy.
Lan Thư Tài Thánh nhìn Tam Mục Thần Đồng đã ngất đi, hắn cười nói:
- Thôi được, nếu tiên sinh đã nói như vậy, ta cũng không keo kiệt một lô thuốc tốt.
Nói xong, hắn cầm một bình ngọc giao cho Linh Tâm Chân Đế, nói:
- Mười lăm ngày ăn một viên, hắn sử dụng Luân Tả Thiên Mệnh cho nên không khác gì người chết, chờ hắn sống lại hãy đưa tới Kình Thảo đạo thống, ta sẽ tiếp đạo cơ cho hắn.
- Đa tạ công tử, đa tạ Tài Thánh.
Nghe thấy Lan Thư Tài Thánh nói thế, Linh Tâm Chân Đế vui mừng, nàng lại bái một cái.
Không ít lão tổ của Thiên Đồng đạo thống nghe thấy lời này thì mừng như điên, Tam Mục Thần Đồng lại có thể nhân họa đắc phúc.
Nghe thấy Lan Thư Tài Thánh lên tiếng, không biết rõ có bao nhiêu người hâm mộ gần chết, dù sao do đích thân Lan Thư Tài Thánh chữa thương, cho dù là người chết cũng sẽ sống lại.
- Không cần cảm tạ.
Lan Thư Tài Thánh vừa cười vừa nói:
- Hai người các ngươi môn đăng hộ đối, cùng sinh tử chung hoạn nạn, người còn sống cầu cái gì? Hy vọng các ngươi có thể sớm ngày kết hôn, thừa dịp tiên sinh còn ở đây, khi đó hắn có thể uống rượu mừng của các ngươi.
Nghe Lan Thư Tài Thánh nói như vậy, Linh Tâm Chân Đế đỏ mặt, cho dù nàng là Chân Đế, nghe người khác nhắc tới chuyện hôn nhân của mình trước mặt người trong thiên hạ, nàng cũng cảm thấy thẹn thùng.
Tất cả mọi người ngơ ngác, việc hôn nhân này đã được định ra. Do Thủy tổ tự mình mai mối, hôn nhân như vậy còn có tác dụng hơn cả tông môn mở miệng.
Thậm chí có thể nói, Lan Thư Tài Thánh đã lên tiếng nói về việc hôn nhân này, lão tổ Y Điện viên cũng thích nhìn thấy việc như vậy.
Vào thời điểm này, cũng có không ít người len lén nhìn sang Kim Biến Chiến Thần, thần thái Kim Biến Chiến Thần lạnh như băng, sát ý tỏa ra ngập trời, hắn giống như hung thú ăn thịt người.
Mọi người cũng hiểu, hôn sự giữa Kim Biến Chiến Thần và Linh Tâm Chân Đế đã kết thúc.
Trước hôm nay, Linh Tâm Chân Đế còn là vị hôn thê của Kim Biến Chiến Thần, đáng tiếc, lúc Kim Biến Chiến Thần ra tay muốn chém giết Linh Tâm Chân Đế, khi đó hai người đã nhất đao lưỡng đoạn.
Thời điểm Y Điện viên đơn phương xé bỏ hôn ước, điều này cũng có ý nghĩa Kim Biến Thần Đình và Y Điện viên cũng đoạn tuyệt quan hệ với nhau, cũng có ý nghĩa Linh Tâm Chân Đế không bao giờ là hôn thê của Kim Biến Chiến Thần nữa.
Hiện tại Lan Thư Tài Thánh tự mình mở miệng làm mai, hôn nhân giữa Linh Tâm Chân Đế và Tam Mục Thần Đồng đã biến thành sự thật, bọn họ là đôi uyên ương hoạn nạn cũng đến được với nhau.
- Những việc nhỏ ở đây cũng nên chấm dứt.
Lý Thất Dạ cười cười, lười biếng nói ra:
- Nên xử lý một ít chuyện hư hỏng được rồi.
Nói đến đây, ánh mắt hắn nhìn lên người Kim Biến Thần Đình, Minh Vương Phật, Vân Phong ngũ hữu, hắn từ tốn nói:
- Nếu là ước hẹn mười ngày trước, ta cũng nên thực hiện, nên quyết sinh tử thôi.
Thời điểm Lý Thất Dạ nói ra lời như vậy, tất cả mọi người đều nín thở, lúc này, đám người Kim Biến Chiến Thần cũng bộc phát khí thế đáng sợ.
Lan Thư Tài Thánh nhìn sang Quyển Vân Thần, nói:
- Sư bá, hiện tại nhận thua còn kịp, chớ có sai lầm.
Lan Thư Tài Thánh đang khuyên Quyển Vân Thần, cũng cho Quyển Vân Thần cơ hội cuối cùng.
Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Quyển Vân Thần, trước đó, rất nhiều người đều sẽ cho rằng, nếu như Lý Thất Dạ dám giết Quyển Vân Thần, chỉ sợ Lan Thư Tài Thánh sẽ báo thù thay hắn, đối địch với Thủy tổ là chuyện không sáng suốt.
Nhưng sự việc diễn ra nằm ngoài dự kiến của tất cả mọi người, hiện tại ai nấy đều nhìn ra được, Lan Thư Tài Thánh có quan hệ không tầm thường với Lý Thất Dạ.
Quyển Vân Thần lúc này nhìn bốn người khác, ánh mắt bốn người kia giao nhau, sau đó đều gật đầu, nói ra:
- Bất kể đại ca quyết định như thế nào, chúng ta sẽ toàn lực ủng hộ, đại ca có đại ân với chúng ta, chúng ta sẽ nghe theo!
Quyển Vân Thần hít sâu một hơi, cự tuyệt hảo ý của Lan Thư Tài Thánh, nói:
- Nhi tử ta chết thảm, nếu không báo thù cho hắn, ta không cách nào an ủi vong linh của hắn, cả đời ta không được bình an, cũng không thể ngủ ngon! Bất luận sinh tử, ta sẽ báo thù cho hắn, cũng an ủi linh hồn hắn được siêu thoát.
- Mà thôi, ta tôn trọng quyết định của sư bá.
Lan Thư Tài Thánh lắc đầu.
Lan Thư Tài Thánh hiểu rõ tâm tình của Quyển Vân Thần, hắn già mới có con, cho nên thương yêu như trân bảo, sau khi Quản Vân Bằng bị giết, lão nhân gia ăn ngủ bất an, trong nội tâm không được an bình, cho nên hắn mới có thể không tiếc bất cứ giá nào báo thù cho nhi tử của mình.
- Kình Thảo đạo thống, về sau giao cho ngươi.
Quyển Vân Thần trịnh trọng nói với Lan Thư Tài Thánh.
Lan Thư Tài Thánh cười cười, cuối cùng nói ra:
- Ta cũng nên đi, tránh lưu lại nơi này vướng chân vướng tay.
Nói xong, hắn ngồi xuống ghế.
Ầm, thủy triều bộc phát ngập trời, một bông hoa xuất hiện trước mắt mọi người, Lan Thư Tài Thánh đã biến mất vô tung vô ảnh, biến mất trong thiên địa, ngay cả trời cao biển xanh, bờ cát trắng trải dài cũng biến mất.
Sau khi tất cả biến mất, mọi người đều có cảm giác như vừa trải qua một giấc mộng, dường như những gì vừa trải qua chỉ là giấc mơ, ngoại trừ Lý Thất Dạ còn đứng trên bầu trời.
- Lui về phía sau đi, tránh người khác nói ta lấy nhiều khi ít.
Lý Thất Dạ đứng trên bầu trời, hắn cười nói với đám người Thánh Sương Chân Đế, Tử Long Nữ Đế.
Thánh Sương Chân Đế nghe lệnh, nàng vung tay lên, ngay sauy đó quân đoàn của Quang Minh Thánh Viện, Chân Long đình, Tiên Ma đạo thống... Tất cả binh mã đều lui sang một bên.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com