- Đúng vậy, chúng ta sẽ chủ trì công đạo cho ngươi, có lời gì lớn mật nói ra đi, đến lúc đó, bệ hạ cũng sẽ cho ngươi phán quyết công bằng.
Lúc này cũng có chưởng môn phụ họa Hải Dương Ưng.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ vội vàng tươi cười, nói ra:
- Nếu như nói, ta là con rể Văn Nhân thế gia, có phải ngoại nhân hay không? Có phải hay đệ tử Văn Nhân thế gia hay không?
Đột nhiên Lý Thất Dạ nói ra câu này làm cho không ít ngươi trở nên ngạc nhiên, Hải Dương Ưng cũng biến sắc.
- Đúng vậy, đúng vậy, đây vốn là gia sự của Văn Nhân thế gia chúng ta, không cần công thẩm.
Lý Thất Dạ nói ra lời này, người Văn Nhân thế gia thở ra một hơi, Văn Nhân gia chủ lên tiếng đính chính.
- Ngươi trở thành con rể thành Văn Nhân thế gia lúc nào?
Hải Dương Ưng lập tứcxụ mặt xuống, lạnh lùng nói:
- Thiên kim Văn Nhân thế gia hứa gả cho Đông Phương thế gia Đông Phương Thông, chuyện này thiên hạ ai ai cũng biết. Vì sao con rễ như ngươi lại xuất hiện? Vậy xem đây là cái gì? Hắc, đó là phá hư quan hệ thông gia giữa thế gia, là ác ôn câu dẫn phụ nữ...
- Có ý định phá hư hài hòa giữa tất cả đại tông môn trên Ngọa Long đại lục. Lại còn là gian phu, không được thế nhân chào đón, nếu là như vậy, ác nhân như ngươi nên bị thiêu chết, chậm rãi thiêu chết, như vậy sẽ cảnh bảo đám ác ôn trong các môn phái trên Ngọa Long đại lục an tĩnh lại, ai dám tùy ý làm bậy, chắc chắn sẽ nghiêm trị!
Nói đến đây, hai mắt Hải Dương Ưng mang theo sát ý.
- Đúng thế, phá hư quan hệ thông gia của thế gia, phải nghiêm trị, thiêu chết cũng không phải không được.
Lập tức có chưởng môn quát lên.
Đối với tên chưởng môn này mà nói, cái gọi là Văn Nhân thế gia bí mật bắt, bí mật xử quyết, bọn họ cũng không có hứng thú, trên thực tế, chuyện như vậy các đại giáo đều đã làm, tất cả mọi người không cho là đúng, nhưng mà Hải Dương Ưng mượn đề tài để nói chuyện của mình mà thôi.
Nhưng mà nếu như có thể dụ dỗ thiên kim Văn Nhân gia, phá hư hôn nhân thì đó là chuyện khác, môn phái nào mà không có quan hệ thông gia với các đại giáo. Ai hy vọng chuyện phá hư quan hệ hôn nhân xuất hiện trong tông môn của mình chứ? Cho nên càng có nhiều chưởng môn hoàng chủ cam tâm tình nguyện giết Lý Thất Dạ, cũng cảnh cáo đám người muốn làm gian phu dụ dỗ đệ tử của bọn họ chạy ra khỏi Ngọa Long đại lục, phá hư quan hệ thông gia của người ta! Tạo thành điển hình, sau đó cứ thế mà chấp hành.
Hải Dương Ưng lạnh lùng nói:
- Tuy ta không biết Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia đồng ý cho ngươi chỗ tốt gì, nếu như ngươi bây giờ tự nhận là người của Văn Nhân thế gia, như vậy chính là phá hư quan hệ thông gia, ngươi có biết câu dẫn thiên kim của người ta, làm gian phu sẽ bị thiêu chết hay không?
Lúc này, Hải Dương Ưng uy hiếp quá rõ ràng, cho dù là người ngu cũng nghe ra, nếu như Lý Thất Dạ đứng về phía Văn Nhân thế gia, Hải Dương Ưng sẽ mượn lời ủng hộ của rất nhiều chưởng môn hoàng chủ, thiêu chết Lý Thất Dạ, nếu như Lý Thất Dạ cắn ngược Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia một cái, như vậy hắn sẽ sống sót.
Đối mặt cục diện này người khác sẽ biết nên lựa chọn ra sao, chỉ cần đổi thành những người khác, bọn họ chắc chắn sẽ cắn ngược Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia một ngụm, dù sao trước đó Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia cũng muốn lấy mạng của hắn.
Nghe Hải Dương Ưng uy hiếp, Lý Thất Dạ tươi cười, chậm rãi nói:
- Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, ở trước mặt ta vung tay múa chân, trước khi ta còn chưa có tức giận, lập tức cút cho ta, bảo Trung Thiên Long Hoàng tới gặp ta.
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, sắc mặt Hải Dương Ưng đại biến, cho dù là các chưởng môn hoàng chủ ở đây cũng biến sắc, đệ tử Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia càng bị dọa sợ tè ra quần.
Người ở đây có ai dám khẩu xuất cuồng ngôn, còn dám nói bảo Trung Thiên Long Hoàng tới gặp hắn?
- Không biết sống chết, bổn tọa bắt ngươi trước——
Bị Lý Thất Dạ nhục nhã trước mặt nhiều người như thế, Hải Dương Ưng cuồng nộ, lập tức hét lớn, hắn chụp thẳng vào Lý Thất Dạ.
Ba —— một tiếng thật lớn, Hải Dương Ưng còn không bắt được Lý Thất Dạ, đã bị Lý Thất Dạ tát bay ra ngoài, một tát đánh nát hàm răng của hắn, há mồm phun ra máu tươi, mảnh răng bắn ra tung toe.s
Biến hóa đột nhiên làm mọi người giật mình, tất cả mọi người ngây người, không ai ngờ chuyện như vậy lại xảy ra.
- Tiểu súc sanh, muốn chết! Bắt lấy hắn, bắt sống!
Nhìn con mình bị nhục, bị đánh nát hàm răng, Dương Ưng hoàng chủ cuồng nộ, hắn mang theo mấy trăm cường giả vây quanh Lý Thất Dạ, muốn bắt sống Lý Thất Dạ.
- Long Hoàng giá lâm ——
Chỉ trong nháy mắt có tiếng hét như sấm vang vọng nơi đây.
Nghe được tiếng quát này tất cả mọi người sợ hãi sắc mặt tái nhợt, trong khoảng thời gian ngắn đều nhao nhao quỳ xuống, không quản Dương Hưng hoàng chủ muốn bắt sống Lý Thất Dạ cũng vội vàng quỳ xuống.
- Tham kiến bệ hạ —
Trong khoảng thời gian ngắn, ngươi trên Long Chiến chi dã đều quỳ bái trên mặt đất, chỉ có Lý Thất Dạ đang đứng.
Lúc này Văn Nhân Kiên Thạch bên người Lý Thất Dạ, đám người Văn Nhân Lục Nhị nhìn thấy Lý Thất Dạ vẫn đứng thì sợ hãi kêu hắn quỳ xuống, Văn Nhân Lục Nhị vội vàng kéo kéo ống tay áo Lý Thất Dạ, ý bảo hắn quỳ theo nàng, nhưng mà Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi.
Lúc này trên trời có một người con gái hạ xuống, nàng xuất hiện làm cho cả hòn đảo tràn ngập khí tức của nước, đặc biệt chân của nàng đang giẫm lên một con thủy long, càng phụ trợ uy nghiêm của nàng.
Sau lưng cô gái này có hai lão giả đi theo, hai lão giả này ánh mắt bắn hàn quang, những người bị ánh mắt bọn họ đảo qua liền rùng mình vài cái.
Lúc cô gái đứng trên hòn đảo này, ánh mắt của nàng nhìn lên người Lý Thất Dạ, mà Lý Thất Dạ cũng nhìn qua nàng, trên khóe môi nở nụ cười rất tươi.
- Bệ hạ, thỉnh bệ hạ làm chủ cho tiểu nhân.
Nhìn thấy Trung Thiên Long Hoàng đã đến, Hải Dương Ưng lúc này bò tới phía trước, nhìn nữ tử nói ra:
- Tiểu tử họ Lý ỷ vào Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia nên muốn làm gì thì làm, hắn dõng dạc, mở miệng làm bẩn bệ hạ, tiểu nhân vì giữ gìn uy nghiêm của bệ hạ cho nên đánh nhau với hắn...
Lúc này Hải Dương Ưng thêm mắm thêm muối, không chỉ muốn hãm hại Lý Thất Dạ trước mặt Trung Thiên Long Hoàng, hắn càng muốn hãm hại Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia, hành động của hắn chẳng khác gì một mũi tên bắn trúng hai con nhạn.
Hải Dương Ưng vừa nói ra lời này, cao thủ Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia cảm thấy hồn phi phách tán, nếu quả thật bị Hải Dương Ưng vu hãm thành công, như vậy Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia của bọn họ xong đời rồi.
Về phần các chưởng môn hoàng chủ khác đều lạnh lùng, không có người nào đứng ra nói chuyện, đối với bọn họ mà nói, Đông Phương thế gia, Văn Nhân thế gia chỉ là tiểu môn tiểu phái mà thôi, bọn họ chết sống ra sao cũng không quan tâm tới.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com