- Thách ngươi cũng không có cái gan đấy.
- Phép khích tướng làm quá tệ.
Lý Thất Dạ bật cười, nói:
- Thế nhưng, con người của ta thích nhảy vào bẫy. Được rồi, lấy ra cái thứ mà ngươi gọi là bảo kính đi.
Nhất thời, tất cả mọi người cùng nhìn Mộc Thiếu Thần, mọi người muốn xem xem bảo kính mà Mộc Thiếu Thần nói cuối cùng là thứ gì.
Đương nhiên, dù Mộc Thiếu Thần có báu vật kinh thiên như thế nào thì mọi người cũng không ngạc nhiên. Dù sao hắn xuất thân từ Mộc gia, cho dù ở Đế Thống Giới thì Mộc gia cũng là quái vật khổng lồ. Mộc Thiếu Thần là thiếu chủ Mộc gia nên có được bảo vật kinh thiên là chuyện tất nhiên.
- Hay lắm, xem ra ngươi cũng có chút can đảm.
Mộc Thiếu Thần cười ngạo nghễ, cao cao tại thượng, tư thái nhìn xuống chúng sinh, khiến người khác nhìn thấy là muốn đạp hắn một cái.
Lúc này Mộc Thiếu Thần lấy ra một tấm bảo kính, đặt ở bên cạnh, ngạo nghễ nói:
- Tấm bảo kính này của ta là độc nhất vạn thế, chỉ cần ngươi đứng trước nó soi một cái thì coi như ngươi lợi hại. Đương nhiên, nếu như ngươi sợ thì hối hận vẫn còn kịp, hãy mau chóng đầu hàng.
Mọi người nhìn qua, phát hiện tấm bảo kính này được tạo thành bởi một loại thủy tinh chưa biết tên. Ngoại trừ chất liệu kỳ quặc ra thì không hề có chỗ nào đặc biệt, cứ như đây chỉ là một tấm gương bình thường mà thôi.
- Rất nhiều người tự tin đứng trước mặt ta, tự nhận mình nắm chắc phần thắng.
Lý Thất Dạ cười đậm, nói:
- Thế nhưng con người của ta rất thích hủy diệt đòn sát thủ mà họ tự nhận vô địch, đánh nát sự tự tin của hắn.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ hời hợt đứng soi trước tấm gương này.
Ngay khi Lý Thất Dạ soi gương thì một cái bóng xuất hiện, giống như cái bóng của Lý Thất Dạ bị đóng dấu trên tấm gương vậy.
Ngay khi cái bóng của Lý Thất Dạ in trên tấm kính này thì thình lình nghe một cái "vù", cảnh tượng trong tấm kính biến đổi, cái bóng của Lý Thất Dạ trên tấm kính lập tức biến mất, sau đó Lý Thất Dạ cũng biến mất.
Khi mọi người nhìn lại thì chỉ thấy trong tấm kính đang chiếu một nơi, nơi này mây đen giăng trời, Lý Thất Dạ bị truyền tống tới nơi này, phía sau hắn hắn là mây đen ngập trời, giống như có một con quái vật cực kỳ khủng bố đang trốn trong mây đen vậy.
- Quỷ Thủ Địa ---
Nhìn địa điểm trong tấm kính, có một vị lão tổ đạo thống biến sắc, ngơ ngác hét lên.
Lúc này Lý Thất Dạ vừa biến mất đang đứng trong Quỷ Thủ Địa, cứ như hắn bị tấm kính này kéo vào Quỷ Thủ Địa vậy.
Thế nhưng cho dù có đứng ở một nơi như thế này thì Lý Thất Dạ cũng không hề kinh hoảng, đứng rất bình tĩnh, tự tại nhìn Quỷ Thủ Địa mây đen giăng trời.
- Quỷ Thủ Địa là gì?
Có người trẻ tuổi không biết về Quỷ Thủ Địa, nhìn thấy lão tổ của mình ngơ ngác thất sắc, không khỏi giật mình.
- Đó là một chỗ rất khủng khiếp ở trong Kim Tiễn Lạc Địa. Nghe nói năm đó Kiếm Thánh từng tới Kim Tiễn Lạc Địa gọi địa chủ, gọi ra một bàn tay quỷ rất khủng bố. Nó hủy thiên diệt địa, biến vùng đất đó thành một vùng đất chết, ngay cả Kiếm Thành cũng bị nhốt vào...
-... Sau đó Kiếm Thánh đại sát bát phương, cuối cùng giết ra khỏi Quỷ Thủ Địa, cũng giết chết quỷ thủ. Thế nhưng nghe đồn quỷ thủ còn chưa chết, vẫn còn tàn chi rơi vào Quỷ Thủ Địa. Vì vậy bất cứ ai đi vào Quỷ Thủ Địa thì cũng sẽ chết chắc.
Lão tổ đạo thống nhìn địa điểm trong gương, mặt mày thất sắc.
- Khủng bố như thế sao ---
Nghe lão tổ nói vậy, vô số người trẻ tuổi giật mình.
Kiếm Thánh là thủy tổ vô địch, kiếm đạo vô địch vạn thế. Ngay cả nhân vật như Kiếm Thánh cũng từng bị vây nhốt ở Quỷ Thủ Địa, có thể tưởng tượng ra nơi này khủng bố như thế nào.
Ngay khi lão tổ nọ vừa nói xong thì chỉ nghe "vèo", tất cả mọi người còn chưa hoàn hồn thì đã thấy Lý Thất Dạ đang đứng ở Quỷ Thủ Địa bị vô số xúc tu trói chặt, tất cả mọi người còn chưa hoàn hồn thì Lý Thất Dạ đã bị xúc tu kéo vào mây đen, biến mất không còn tăm hơi.
- Quỷ Thủ ---
Nhìn thấy xúc tu trói chặt Lý Thất Dạ kéo hắn vào trong mây đen, có người giật mình hét lên.
- Lý Thất Dạ chết chắc rồi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ biến mất vào mây đen, tất cả mọi người kinh ngạc. Không ai có thể ngờ được thủ đoạn của Mộc Thiếu Thần lại nghịch thiên đến như vậy.
- Há, hiện nay, ngoại trừ ta ra thì còn ai có thể sống sót rời khỏi Quỷ Thủ Địa chứ.
Mộc Thiếu Thần kiêu căng cười lạnh.
Nghe Mộc Thiếu Thần nói như vậy, không ít người hít lạnh. Chẳng lẽ Mộc Thiếu Thần thật sự đi vào Quỷ Thủ Địa rồi sao? Có thể sống sót rời khỏi Quỷ Thủ Địa, đúng là quá lợi hại rồi.
Nghĩ tới đây, vô số người rùng mình, nhất là những lão tổ đạo thống không theo phe Mộc Thiếu Thần thì càng cảm thấy ngơ ngác. Mộc Thiếu Thần đáng sợ hơn sự tưởng tượng của bọn họ, mạnh mẽ hơn sự tưởng tượng của bọn họ.
- Ta con tưởng rằng họ Lý mạnh như thế nào nữa chứ, hóa ra lại không đỡ nổi một đòn.
Mộc Thiếu Thần nhìn Quỷ Thủ Địa trong tấm kính rất bình tĩnh, cho rằng Lý Thất Dạ đã chết trong Quỷ Thủ Địa, khinh thường nói rằng:
- Đối địch với ta, chỉ có đường chết.
- Thiếu chủ vô địch, con kiến họ Lý có là cái thá gì chứ. Thiếu chủ muốn giết hắn thì chẳng khác gì giết chết một con kiến cả.
Lúc này có cường giả đạo thống nịnh nọt Mộc Thiếu Thần.
- Đúng vậy, họ Lý chỉ là một tên tôm tép mà thôi. Ánh sáng đom đóm của hắn làm sao có thể tranh đua với ánh trăng ngời ngợi được chứ. Trước mặt thiếu chủ, họ Lý chẳng là cái thá gì cả.
Không ít người vội vàng nịnh nọt Mộc Thiếu Thần.
Hơn nữa có không ít người nịnh nọt đều là nhân vật thành danh. Thế nhưng bọn họ nịnh nọt Mộc Thiếu Thần ở ngay trước mặt mọi người mà không hề cảm thấy ngại ngùng.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị kéo tới Quỷ Thủ Địa, Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân nghiêm mặt. Các nàng lập tức biết tấm kính này của Mộc Thiếu Thần là một món bảo vật rất lợi hại, sợ rằng là tác phẩm của thủy tổ. Nó có thể lập tức kéo Lý Thất Dạ tới Quỷ Thủ Địa, như vậy cũng có nghĩa nó có thể kéo những người khác tới những nơi nguy hiểm khác.
- Đắc ý quá sớm rồi.
Nhìn thấy mọi người vội vàng nịnh nọt Mộc Thiếu Thần, nhìn thấy Mộc Thiếu Thần ngông cuồng tự đại, Vũ Băng Ngưng cười lạnh.
Vũ Băng Ngưng vừa nói như thế làm cho mọi người đang nịnh nọt Mộc Thiếu Thần bất ngờ im lặng.
- E rằng ngươi đã đi theo sai người rồi.
Mộc Thiếu Thần cười ngạo nghễ, nói rằng:
- Họ Lý đi vào Quỷ Thủ Địa, chắc chắn phải chết. Bây giờ ngươi quay đầu thì vẫn còn kịp, bằng không thì đừng trách ta không niệm tình nghĩa.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com