Mục lục
Đế bá convert
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể nói Ngự Long Thượng Thần làm rất nhiều chuyện như vậy, từ khi lão vớt được món tài phú đầu tiên trong đời thì không ngừng lại. Bao nhiêu người, bao nhiêu gia tộc, môn phái chết trong tay Ngự Long Thượng Thần không còn dấu vết. Người từng có ân tình với Ngự Long Thượng Thần cũng bị lão tiêu diệt, âm thầm cuỗm hết tài phú.
Biết bao người hận Ngự Long Thượng Thần thấu xương nhưng không làm gì được lão. Hiện tại Ngự Long Thượng Thần quá cường đại, có được mười một đồ đằng để ngạo thị rất nhiều Thượng Thần, Đại Đế Tiên Vương bình thường cũng không đánh lại lão được.
Huống chi Ngự Long Thượng Thần có một đội Ngự Long kỵ gồm chín Thượng Thần, nếu là đại giáo cương quốc bình thường đè ép nhiều đế thống tiên môn ngộp thở.
May mắn mấy năm nay Ngự Long Thượng Thần hiểu đạo lý cây to đón gió, bọn họ ít hành động, ít khi lộ mặt, tùy tiểu phái môn hạ làm ầm ĩ. Bởi vì Ngự Long Thượng Thần và Ngự Long kỵ sợ đế thống tiên môn khác liên hợp lại. Nếu các Đại Đế Tiên Vương hợp tác thì sớm muộn gì cũng diệt được Ngự Long kỵ bọn họ.
Xe ngựa chậm rãi ngừng, Ngự Long Thượng Thần ngồi trong xe chắp tay từ xa với Tiêu Tiễn Ma Đế:
– Tiêu Tiễn đạo hữu, đã lâu không gặp.
Tiêu Tiễn Ma Đế lạnh lùng liếc Ngự Long Thượng Thần, chỉ gật đầu chào, không nồng nhiệt. Tiêu Tiễn Ma Đế không thích Ngự Long Thượng Thần và Ngự Long kỵ.
Người người đều sợ Ngự Long Thượng Thần và Ngự Long kỵ nhưng Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn cũng không phải ăn chay. Ngự Long kỵ dám đối địch với Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn cũng phải suy xét cho kỹ.
– Thời nay tiểu nhân đắc đạo, một tiểu bối mà ương oai diệu võ, coi thường vạn giới, chém giết Đại Đế, không chuyện ác nào không làm, làm xằng làm bậy.
Ngự Long Thượng Thần chậm rãi nói:
– Thật sự không nhịn được, nguyện trợ Tiêu Tiễn đạo hữu giúp một tay diệt tiểu tử này, trừ hại cho Thanh Châu, trả lại một mảnh trời xanh.
Ngự Long Thượng Thần nói câu trừ hại cho Thanh Châu làm đám người ngó nhau, bao nhiêu người thầm khịt mũi nhưng không dám tỏ ra mặt.
Nếu hỏi ai là con sâu của Thanh Châu thì chắc chắn là Ngự Long kỵ.
Ngay trước mặt người trong thiên hạ Ngự Long Thượng Thần ngang nhiên nói trừ hại cho Thanh Châu, làm người ta cười rụng răng. Một số Thượng Thần khinh thường, không ai mặt dày như Ngự Long Thượng Thần. Nghe đã buồn nôn.
Lý Thất Dạ ở sâu trong Viễn Hoang giương mắt chiếu sáng thiên địa, mắng Ngự Long Thượng Thần:
– Mồm mép!
– Tiểu nhi vô tri, Thanh Châu ngọa hổ tàng long, ai cho ngươi càn rỡ!
Bị Lý Thất Dạ mắng trước mắt bao người, Ngự Long Thượng Thần đứng bật dậy trầm giọng quát:
– Đại Đế Tiên Vương Thanh Châu nhiều như mây, sống lưng bọn họ có thể chống lên bầu trời vạn giới, có thể chưởng chấp vạn cổ đại thế, ai cho phép tên hề nhà ngươi càn rỡ? Hôm nay bổn tọa nguyện trừ hại cho Thanh Châu, nguyện tiên phong vì chư đế chém ngươi bố cáo thiên hạ . . . !
Một tên cướp không có điều ác nào không làm, một tên thổ phỉ vào nhà cướp của, một ác ma giết người phóng hỏa lại buông lời chính nghĩa đường hoàng. Mọi người xoe tròn mắt, không tin nổi.
Như thể Ngự Long Thượng Thần cải tà quy chính, buông đồ đao lập địa thành phật, suýt có người tin.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
– Miệng tiện, vả miệng!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một bàn tay to từ sâu trong Viễn Hoang bay ra tát mạnh vào mặt Ngự Long Thượng Thần.
Ngự Long Thượng Thần hét to:
– Càn rỡ!
Ong ong ong ong ong!
Ngự Long Thượng Thần lấy ra cự thuẫn do ngân hà luyện chế chặn bàn tay ập đến.
Rầm!
Cự thuẫn ngân hà nháy mắt tan vỡ, bàn tay to tát mặt Ngự Long Thượng Thần. Lão hoàn toàn biến sắc mặt, muốn né nhưng khi bàn tay áp sát, ngươi ở trong tọa độ nào cũng không thể trốn khỏi. Nó nháy mắt vượt qua trăm ngàn vạn năm, tốc độ không cách nào tránh thoát.
Bốp!
Bạt tai tát mạnh mặt Ngự Long Thượng Thần, thân thể lão có làm bằng sắt đúc đồng cũng bị tát chảy máu miệng.
Mặt Ngự Long Thượng Thần cứng thật, bàn tay bá đạo không gì sánh được nhưng không tát bể răng lão. Đổi lại Thượng Thần khác bị tát bạt tai chắc đã nát đầu.
Khoảnh khắc này thời gian tĩnh lặng, một vị Thượng Thần đường đường có được mười một đồ đằng, bị tát tai trước mắt người trong thiên hạ, quá rung động hồn người.
Đám người có mặt, bao gồm Thượng Thần đều hút ngụm khí lạnh. Thượng Thần mười một đồ đằng nói bị vả miệng liền bị vả, bá đạo đến mức không bút mực nào tả xiết. Có người thầm nhủ bàn về bá đạo thì bọn họ chỉ phục đệ nhất hung nhân, trực tiếp quỳ trên mặt đất. Bá đạo đáng để người tôn sùng.
Nhiều người thầm sướng, thấy hãnh diện. Bao nhiêu người xem Ngự Long Thượng Thần không vừa mắt, bao nhiêu người hận lão thấu xương. Một số người có thù diệt nhà với Ngự Long Thượng Thần, nhưng lão quá mạnh, bọn họ không có cách nào báo thù.
Giờ Ngự Long Thượng Thần đạp phải đinh, bị người tát mạnh. Nhiều người thầm la hay, đều cảm thấy hết giận.
Bị Lý Thất Dạ tát tai trước công chúng khiến Ngự Long Thượng Thần biểu tình cực kỳ khó xem, lão nhanh chóng lau máu bên môi, tư thái ung dung bình tĩnh.
Ngự Long Thượng Thần nói với Tiêu Tiễn Ma Đế:
– Tiêu Tiễn đạo hữu, tiểu tử này hung dữ, Tiêu Tiễn đạo hữu và ta một mình ra tay chỉ e không bắt được hắn. Hay hai ta hợp sức, Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn và Ngự Long kỵ liên hợp chắc chắn có thể chém tiểu tử này!
Bị Lý Thất Dạ tát tai có phần nào Ngự Long Thượng Thần sơ sẩy, điều này cảnh tỉnh lão, khiến lão hiểu rằng kẻ địch rất mạnh, nên lão mới tung cành ô liu với Tiêu Tiễn Ma Đế hòng khiến Ngự Long kỵ và Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn hợp tác.
Nghe Ngự Long Thượng Thần nói, đám người lạnh lùng, hút ngụm khí lạnh. Một mình Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn, Ngự Long kỵ đã khiến người đau đầu, nếu bọn họ lhợp tác thì rất khủng bố.
Bốn vị Đại Đế Tiên Vương, chín Thượng Thần, trận thế xa hoa biết mấy, cường đại biết bao. Một đội có thể càn quét cửu thiên thập địa, một độ khiến người xem rợn tóc gáy.
Tiêu Tiễn Ma Đế m lặng, vì bọn họ không thích Ngự Long kỵ. Coi thường Ngự Long kỵ. Nhưng Lý Thất Dạ mới ra tay khiến người biết hắn đáng sợ nhường nào, nếu tác chiến đơn độc thì Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn hay Ngự Long kỵ chưa chắc có hy vọng.
Nếu bọn họ liên hợp lại, bốn vị Đại Đế, chín Thượng Thần. Đội hào hoa, trận thế khổng lồ có cơ hội trấn sát Lý Thất Dạ.
Trong khi Tiêu Tiễn Ma Đế do dự, Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:
– Muốn lên thì cùng lên, đỡ ta khỏi phải xử riêng từng người làm mất thời gian.
Vào phút then chốt Lý Thất Dạ nói câu này. Mọi người cười khổ, bọn họ thấy Tiêu Tiễn Ma Đế đang do dự, ai có lý trí đều không muốn cùng lúc đối địch với Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn và Ngự Long kỵ.
Lý Thất Dạ nói như thế chẳng phải là kích thích Tiêu Tiễn Ma Đế sao?
Tiêu Tiễn Ma Đế và ba Đại Đế Tiên Vương nhìn nhau, dứt khoát nhận cành ô liu Ngự Long Thượng Thần đưa qua:
– Được, vậy thì chúng ta cùng bắt hắn.
Chớp mắt liên minh Ngự Long kỵ, Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn hoàn thành, đội xa hoa tổ thành trong thời gian ngắn.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK