Mục lục
Đế bá convert
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm đó Tam Chân Giáo cùng Thần Huyền tông xung đột, song phương chiến đấu thập phần thảm thiết, với tư cách đại đệ tử Thần Huyền tông, phong chủ Thúy Điểu phong Tô Húc cũng tử chiến trong trận chiến đó.

Cho dù về sau Tam Chân Giáo cùng Thần Huyền tông đạt thành hiệp nghị hòa bình, nhưng mà, chuyện này vẫn thành cái gai trong lòng Lưu Lôi Long.

Hiện tại Thư thị huynh đệ vừa nói như vậy, cơn giận trong lòng Lưu Lôi Long bộc phát.

Đôi mắt Lưu Lôi Long nhìn chằm chằm Thư thị huynh đệ, tức giận quát:

- Họ Thư, các ngươi không ai ngậm máu phun người, các ngươi cố ý hướng nhắm vào Thần Huyền tông chúng ta, cố ý xé bỏ hiệp nghị năm đó, bây giờ lại ác nhân cáo trạng trước...

Lưu Lôi Long giận dữ mắng mỏ, không ít đệ tử Thần Huyền tông cũng có suy nghĩ như vậy, Lưu Lôi Long đến đây hái Huyết Nhân Sâm, cường giả Tam Chân Giáo lại xuất hiện, hiện tại còn hùng hổ dọa người, một bước cũng không nhường, nói rõ cố ý gây khó dễ cùng Thần Huyền tông.

- Lưu đạo hữu, chúng ta cũng không có ý này.

Thư Hữu Hữu tươi cười, hắn nói

- Tam Chân Giáo chúng ta là người tuân thủ hiệp nghị, chẳng phải lúc đó chúng ta lui binh dừng tay sao? Nếu như chúng ta thực sự ý xé bỏ hiệp nghị, thử nghĩ một chút, các vị đạo hữu Thần Huyền tông còn sống tới bây giờ hay không?

Nghe Thư Hữu Hữu nói như vậy, bất kể là đệ tử Thần Huyền tông hay đám người Hoàng Kiệt đều buồn bực, đám người Thư Hữu Hữu chiếm lý, bọn họ có khổ không nói thành lời.

Trọng yếu nhất là, hiện tại Thư thị huynh đệ thực lực hơn bọn họ, kể từ đó đã ngăn chặn mọi người, cho dù Thần Huyền tông có lý cũng không nói thành lời.

- Nhưng mà, quý phái đã không thiệt tình cố ý tuân thủ hiệp nghị.

Thư Tiến Kiều tươi cười, hắn cười nhưng lòng không cườ, dáng vẻ khẩu phật tâm xà, hắn vừa cười vừa nói:

- Tam Chân Giáo chúng ta đã thu binh, cũng biểu đạt thành ý với quý phái, nhưng mà, quý phái thì sao? Quý phái tới đây trợ giúp càng ngày càng nhiều cũng bỏ đi, hơn nữa còn không có thành ý giao ra Huyết Nhân Sâm, đây là chủ tâm nuốt bảo dược của Tam Chân Giáo chúng ta, cố ý là địch với Tam Chân Giáo chúng ta.

Thư Tiến Kiều nói lời này làm đệ tử Thần Huyền tông nổi giận, hắn nói những lời này chẳng khác gì điên đảo trắng đen, rõ ràng là Lưu Lôi Long ngắt lấy Huyết Nhân Sâm, nhưng bây giờ thành đồ vật của Tam Chân Giáo, bọn họ làm sao không giận.

- Phóng lời chó má.

Lưu Lôi Long vốn nôn nóng và táo bạo, bị Tam Chân Giáo khi dễ như thế, bị Tam Chân Giáo ngồi trên đầu như vậy, hắn có thể nuốt được cơn giận này hay sao? Hắn nổi giận mắng:

- Gốc Huyết Nhân Sâm này là chúng ta ngắt lấy, tại sao là bảo dược của Tam Chân Giáo các ngươi...

- Sinh trưởng trên ranh giới của Tam Chân Giáo chúng ta, nó là bảo dược của Tam Chân Giáo chúng ta.

Lúc này Thư Tiến Kiều cắt lời của Lưu Lôi Long, hắn tươi cười nhưng sắc mặt lạnh lẽo.

- Ngươi…

Sắc mặt Lưu Lôi Long khó nhìn tới cực điểm.

- Hiện tại giao ra Huyết Nhân Sâm còn kịp.

Thư Hữu Hữu cũng cười lạnh, ánh mắt lạnh lẽo, cường giả Tam Chân Giáo xuất hiện ở chỗ này, không ai muốn tay không mà về.

- Các ngươi có nghe hay không.

Lúc này Trần Trần vung tay lên, bọn họ bỏ mặc đệ tử Thần Huyền tông khác, mục tiêu trọng điểm là bọn nhỏ Lưu thôn, đối với bọn họ mà nói, bọn nhỏ Lưu thôn là một khâu yếu nhất trong hàng đệ tử Thần Huyền tông, một khi động thủ, bọn họ sẽ bắt lấy bọn nhỏ Lưu thôn.

Lúc này Trần Trần quát lạnh:

- Nếu như các ngươi không giao ra Huyết Nhân Sâm, như vậy đừng trách Tam Chân Giáo chúng ta tiên lễ hậu binh, nếu có cái gì xung đột đổ máu, chớ trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt, đây là các ngươi chọn.

- Khẩu khí thật là lớn!

Hoàng Kiệt giận dữ, nơi này là địa bàn của Thần Huyền tông, bị Tam Chân Giáo lấn trên đầu, bọn họ không giận hay sao?

- Hoàng Kiệt đạo hữu, người trẻ tuổi chiến tranh, nên giao cho người trẻ tuổi, nếu Hoàng Kiệt đạo hữu muốn làm nóng người, ta chơi với ngươi là được.

Thư Hữu Hữu trong Thư thị huynh đệ đứng ra ngăn cản Hoàng Kiệt, cười lạnh một tiếng, hai mắt như tia chớp.

Thư Hữu Hữu có thần thái như thế, việc này làm đám người Hoàng Kiệt bọn hoảng hốt, tuy trong bọn họ có bốn người là Chân Nhân Bảo Thân, nhưng mà, so sánh với Thư thị huynh đệ thực lực Tam Muội Chân Thân, đây là chênh lệch rất lớn.

Nói không dễ nghe, một người Thư Hữu Hữu cũng có thể đánh bốn người bọn họ.

- Chúng ta giao ra Huyết Nhân Sâm.

Lúc này Chiến Hổ đã quyết định, hắn nói với Hoàng Kiệt:

- Lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt.

Hoàng Trữ cũng trầm ngâm một chút, cuối cùng nói với đám người Lưu Lôi Long a:

- Giao ra Huyết Nhân Sâm, chúng ta rút lui, sớm muộn gì có ngày lấy trở lại.

Đám người Hoàng Kiệt và Lưu Lôi Long nhìn nhau, bọn họ hiểu đạo lý kia, nhưng mà, trên địa bàn của mình mà bị người ta đoạt Huyết Nhân Sâm trân quý như thế, đối với bọn họ mà nói đây là việc khó chịu.

Đương nhiên, Huyết Nhân Sâm không phải là Hoàng Trữ, Chiến Hổ ngắt lấy, cho dù giao cho Thư thị huynh đệ, bọn họ cũng không tổn thất cái gì.

- Ta cũng không kiên nhẫn chờ đợi.

Thư Tiến Kiều lạnh lùng nói:

- Nếu không giao ra Huyết Nhân Sâm, vậy thì chớ trách chúng ta trở mặt, đến lúc đó, chỉ sợ là nhặt xác!

- Nhặt xác, là nhặt xác của các ngươi sao?

Ngay thời điểm Thư Tiến Kiều nói như thế, một giọng nói lạnh lùng vang lên, một bảo thuyền từ trên trời giáng xuống, trên bảo thuyền có ba người, là ba người Lý Thất Dạ.

- Là Thiên Nguyệt sư tỷ, Thiên Nguyệt sư tỷ đến.

Nhìn thấy ba người trên bảo thuyền, đệ tử Thần Huyền tông hô to một tiếng, trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử hưng phấn sắc mặt đỏ lên.

Các đệ tử ở đây rất tức giận, nhưng lực không bằng người, không thể làm gì, hiện tại Cung Thiên Nguyệt đã đến, các đệ tử Thần Huyền tông hoan hô, Cung Thiên Nguyệt chạy đến làm chỗ dựa cho Thần Huyền tông.

Cung Thiên Nguyệt đã đến cũng hấp dẫn ánh mắt của người Tam Chân Giáo, kể cả Thư Tiến Kiều và Thư Hữu Hữu, bọn họ nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt, sắc mặt bọn họ ngưng trọng.

Đại danh của Cung Thiên Nguyệt không chỉ cực hạn tại Thần Huyền tông, tại Bắc Tây Hoàng, nàng cũng có tiếng tăm lừng lẫy, đã sớm là thiên tài nổi danh.

Huống chi, thực lực Cung Thiên Nguyệt đã đạt tới cảnh giới Tam Muội Chân Thân, chính là thiên tài Tam Muội Chân Thân trẻ tuổi nhất.

Cung Thiên Nguyệt đã đến, cho dù Trần Trần hùng hổ dọa người cũng biến sắc, lui về phía sau một bước.

Cung Thiên Nguyệt đã đến, đệ tử Thần Huyền tông cũng kích động, bọn họ nắm chặt nắm đấm, Thần Huyền tông bọn họ cũng có cao thủ như mây, tuyệt đối không cho phép Tam Chân Giáo lấn trên đầu của mình.

Cung Thiên Nguyệt đã đến, nàng lạnh lùng nói:

- Khi Thần Huyền tông chúng ta dễ khi dễ sao?

Lúc này Thư thị huynh đệ nhìn nhau, cuối cùng Thư Tiến Kiều nói ra:

- Cung cô nương, chúng ta không có ác ý, chỉ có điều, Thần Huyền tông các ngươi ăn cắp bảo dược của Tam Chân Giáo chúng ta, cho nên, Tam Chân Giáo chúng ta phải thu hồi bảo dược, chuyện khác chúng ta không làm!

- Ưng Sầu Giản lúc nào thành địa bàn của Tam Chân Giáo các ngươi.

Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng nói ra.

Thư Hữu Hữu cũng không nóng nảy, hắn nói:

- Nếu như Cung cô nương không tin, tùy thời có thể tới Tam Chân Giáo chúng ta đối chất, Tam Chân Giáo chúng ta nhất định sẽ cho cô nương một câu trả lời thuyết phục...

- Nói nhiều đạo lý như vậy làm gì.

Vào lúc đó, Lý Thất Dạ lười biếng nói:

- Trảm bọn chúng, thu binh về nhà, ta muốn ngủ trưa.

Cung Thiên Nguyệt đã đến, ánh mắt tất cả mọi người Tam Chân Giáo đều nhìn lên người Cung Thiên Nguyệt, huống chi, đại danh Cung Thiên Nguyệt rất lớn, bọn họ chỉ nhìn Cung Thiên Nguyệt nên không ai chú ý tới Lý Thất Dạ.

Nhưng mà, hiện tại Lý Thất Dạ kiêu ngạo như vậy, lập tức dẫn tới người Tam Chân Giáo nhìn sang, kể cả Thư thị huynh đệ, bọn họ lập tức nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.

Về phần đệ tử Thần Huyền tông đều không nói lời nào, tất cả mọi người nhìn Lý Thất Dạ, Hoàng Trữ, Chiến Hổ cười lạnh, bọn họ muốn nhìn thấy Thư thị huynh đệ giáo huấn Lý Thất Dạ.

- Không biết trời cao đất rộng!

Trần Trần quát lớn:

- Trưởng bối nghị sự, câm miệng cho ta!

Trần Trần khí thế khinh người, trong mắt hắn, chút thực lực của Lý Thất Dạ không đủ nhìn, chỉ là đệ tử bình thường của Thần Huyền tông mà thôi, tối đa cũng là tiểu tùy tùng bên người Cung Thiên Nguyệt, hắn với tư cách đại đệ tử Thủ tịch hộ pháp của Tam Chân Giáo, hắn không đặt tiểu nhân vật như vậy vào mắt, có thể tùy ý trách móc.

- Trảm hắn!

Lý Thất Dạ tùy ý phân phó.

- Không thể!

Hoàng Trữ và Chiến Hổ lập tức kinh ngạc, hai người bọn họ kêu to, bọn họ đều phản đối.

- Có gì không thể.

Cung Thiên Nguyệt chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.

Hoàng Trữ và Chiến Hổ nhìn nhau, cuối cùng Chiến Hổ trầm giọng nói:

- Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông có hiệp nghị, dùng hòa bình làm chủ, không thể giết người, nếu không, sẽ dấy lên chiến hỏa.

- Chiến hỏa thì chiến hỏa, đánh chứ sao.

Lý Thất Dạ khoát khoát tay, căn bản là không để trong lòng.

Chiến Hổ và Hoàng Trữ tức giận, Hoàng Trữ quát lớn:

- Đây là đại sự tông môn, quan hệ tông môn sinh tử tồn vong, không cho phép ngươi làm ẩu, cũng không phải ngươi có thể làm chủ!

- Lui ra!

Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng quát Hoàng Trữ và Chiến Hổ.

Sắc mặt Chiến Hổ và Hoàng Trữ khó coi, bọn họ oán giận nhìn Lý Thất Dạ, đành phải lui sang một bên.

Mà Thư thị huynh đệ cười lạnh nhìn cảnh này, đương nhiên bọn chúng cam tâm tình nguyện nhìn thấy Thần Huyền tông nội chiến.

- Tốt, ta là người xấu tính, ưa thích bao che khuyết điểm.

Hoàng Trữ và Chiến Hổ lui ra, Lý Thất Dạ nhìn đệ tử Tam Chân Giáo và nói:

- Dám đoạt đồ của người bên cạnh ta, đó là tự tìm đường chết, đều trảm cho ta, tránh ta chướng mắt.

Thái độ của Lý Thất Dạ như vậy cũng làm đệ tử Tam Chân Giáo giận dữ, Lý Thất Dạ không xem bọn họ ra gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK