Lúc này Tề Phong Kiếm Thánh đã đâm lao phải theo lao, ban đầu lão đã xen vào thì bây giờ không thể rút tay về, chỉ có thể chống tới cùng.
Nghe Chu Tư Tình khiêu khích, Lục Nhược Hi tức giận hươ trường kiếm đâm ra:
- Vậy chúng ta giết ngươi trước...!
Tề Phong Kiếm Thánh búng trường kiếm của Lục Nhược Hi chếch đi, lạnh lùng nói:
- Đủ rồi, việc này dừng ở đây. Nếu khiến máu tươi làm bẩn thánh địa của Thủy Tổ, không ai được bất kính với Thủy Tổ!
Tề Phong Kiếm Thánh cầm lông gà làm lệnh tiễn, chỉ có thể chụp cái mũ trống rỗng cho nhóm Quách Giai Tuệ.
Thật ra hai bên quyết đấu công bằng không tính là làm bẩn thánh địa Thủy Tổ.
Triệu Trí Đình không đồng ý:
- Điều này không công bằng, đã nói đến chết mới thôi nhưng tại sao có thể lật lọng? Nếu là chúng ta thắng thì chúng ta có thể giết chết nàng!
Mọi người ngoài giáo trường hóng náo nhiệt, nhiều người rất bất mãn thái độ thiên vị ra mặt của Tề Phong Kiếm Thánh, nhưng không ai đứng ra nói câu công bằng.
Tề Phong Kiếm Thánh lạnh lùng nói:
- Bổn tọa đã ra phán quyết, đừng tự ý quyết định nữa! Nếu đổi lại các ngươi thua thì bổn tọa cũng sẽ ra phán quyết như vậy, nhất định đối xử bình đẳng.
Nghe Tề Phong Kiếm Thánh nói thế nhóm Lục Nhược Hi không tin chút nào. Bọn họ nhếch mép biểu thị coi khinh, họ không tin Tề Phong Kiếm Thánh luôn mồm bậy bạ.
Vương Học Hoành nhỏ tuổi hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Sợ là không phải vậy, mọi người đều thấy rõ ngươi thiên vị họ Chu.
Bị Vương Học Hoành vạch mặt, Tề Phong Kiếm Thánh cảm giác mặt nóng ran. Tuy mọi người đều biết lão thiên vị Chu Tư Tình nhưng không ai nói ra, không vạch trần. Giờ Vương Học Hoành nói thẳng ngay trước mặt người trong thiên hạ, làm Tề Phong Kiếm Thánh không chịu nổi.
Tề Phong Kiếm Thánh sầm mặt xuống lạnh lùng nói:
- Huênh hoang! Bổn tọa là trọng tài thì có quyền đưa ra phán quyết, các ngươi còn chấp mê bất ngộ, không phục tòng trọng tài thì bổn tọa sẽ dạy dỗ các ngươi thay cho trưởng bối của các ngươi!
Nói đến đây ánh mắt Tề Phong Kiếm Thánh lạnh lẽo tiến lên một bước, lộ ra lệ ý.
Có lão tổ nhìn hành động của Tề Phong Kiếm Thánh, lắc đầu khinh thường nói:
- Tự hủy danh tiết.
Mọi người nhìn ra được Tề Phong Kiếm Thánh quyết bảo vệ Chu Tư Tình, đã đạp bỏ danh tiết của mình.
Lúc này Tề Phong Kiếm Thánh đâm lao phải theo lao, nếu lão lùi bước để Chu Tư Tình chết tại đây thì lão chẳng những không giữ được danh tiết còn đắc tội với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc.
Nên Tề Phong Kiếm Thánh cắn răng dốc sức bảo vệ Chu Tư Tình, xem như có thể ăn nói với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc.
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên:
- Bằng vào ngươi cũng xứng? Đồ ngu nhà ngươi là cái thứ gì?
Mọi người nghe tiếng nhìn qua, nói chuyện là Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn.
Lý Thất Dạ đã mở mắt ra, hờ hững nhìn mọi chuyện diễn ra.Hắn nhìn nhóm Quách Giai Tuệ chịu đãi ngộ bất công, hắn không tức giận, lòng bình thản.
Đám Quách Giai Tuệ mừng thầm, có sư tổ chống lưng thì chuyện này không khó.
Tề Phong Kiếm Thánh biến sắc mặt:
- Ngươi...!
Bị Lý Thất Dạ mắng là ‘đồ ngu’ trước người trong thiên hạ khiến Tề Phong Kiếm Thánh khó nén cơn tức. Huống chi trong lòng Tề Phong Kiếm Thánh không thèm để Hộ Sơn tông vào mắt, cái gọi là sư tổ của Hộ Sơn tông càng không ra gì.
Mọi người đều chẳng thèm xem trọng sư tổ Lý Thất Dạ của Hộ Sơn tông. Hộ Sơn tông chỉ là môn phái hạng ba, sư tổ của họ mạnh đến đâu? Dữ lắm chỉ là Đăng Thiên Chân Thần, không chừng muốn thành Đăng Thiên Chân Thần cũng rất khó khăn. Tề Phong Kiếm Thánh thì là Đăng Thiên Chân Thần cường đại, thử nghĩ xem lão sẽ để ý đến Lý Thất Dạ tàn phế sao?
Tề Phong Kiếm Thánh hít sâu, lạnh lùng nói:
- Quy định là quy định, trọng tài đã phán quyết thì phải tuân theo. Nếu không thì đó là coi rẻ luật thép của Luân Hồi Sơn thành, coi rẻ tổ huấn của Thủy Tổ...
Lý Thất Dạ vẫy tay ngắt lời Tề Phong Kiếm Thánh, tùy ý nói:
- Được rồi, đừng cầm lông gà coi như lệnh tiễn, cũng đừng chụp mũ. Từ bây giờ ta cắt bỏ tư cách trọng tài của ngươi, đứng sang bên đi.
Mặt Tề Phong Kiếm Thánh đỏ rần trừng Lý Thất Dạ:
- Ngươi...!
Ngay trước mặt người trong thiên hạ Lý Thất Dạ cắt bỏ thân phận trọng tài của lão? Chuyện này mất mặt biết bao, lão còn mặt mũi gì?
Tề Phong Kiếm Thánh hít sâu lạnh lùng nói:
- Trước khi quyết chiến Trung Vực Thánh Địa và Hộ Sơn tông các ngươi cùng chấp nhận bổn tọa làm trọng tài, các ngươi tin tưởng bổn tọa cũng là tôn trọng quy tắc Luân Hồi Sơn thành. Bây giờ các ngươi không tuân theo phán quyết, lật lọng, sẽ khiến người trong thiên hạ nhạo báng...
Tề Phong Kiếm Thánh nói lời đó khiến mặt Trần Duy Chính đỏ rần. Lúc ấy Trần Duy Chính không hề xin nhờ Tề Phong Kiếm Thánh làm trọng tài, là lão tự mình nhảy ra, gã không có ai khác lựa chọn nên thuận miệng đồng ý. Trần Duy Chính đâu ngờ Tề Phong Kiếm Thánh là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy mà vô sỉ như vậy.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Vậy sao? Thế thì cho hào kiệt thiên hạ có mặt ở đây giơ tay lên. Ai cho rằng ngươi phán quyết công bằng thì giơ tay lên, chỉ cần một nửa người trở lên nghĩ như vậy thì theo ngươi phán quyết. Con người của ta làm việc luôn công bằng.
Tề Phong Kiếm Thánh nghe vậy biến sắc mặt, ngước nhìn mọi người.
Đám người ngoài giáo trường nhìn nhau, trong thời gian ngắn không ai chịu đứng ra.
Lúc này đồ ngốc cũng thấy rõ Tề Phong Kiếm Thánh phán quyết cực kỳ bất công, rõ là thiên vị Chu Tư Tình.
Mặc dù mọi người sợ đắc tội Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc, không người đứng ra bênh vực nhóm Quách Giai Tuệ. Nhưng không có nghĩa là mọi người sẵn sàng vẽ đường cho hươu chạy, ủng hộ hành động tự hủy danh tiết của Tề Phong Kiếm Thánh.
Tề Phong Kiếm Thánh thấy không ai đứng ra bênh mình, không người ủng hộ mình, lão hết sức xấu hổ, đỏ mặt đứng như trời trồng.
Lý Thất Dạ lười nhìn Tề Phong Kiếm Thánh, lạnh nhạt nói:
- Biến sang bên đi, đừng ở chỗ này mất mặt.
Mặt Tề Phong Kiếm Thánh lúc xanh lúc trắng cực kỳ khó xem. Lão tự hủy danh tiết cố gắng bảo vệ Chu Tư Tình, nhưng không ngờ cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc, mặt già mất hết.
Cuối cùng Tề Phong Kiếm Thánh giậm chân lùi ra:
- Được rồi, việc này không liên quan bổn tọa.
Chu Tư Tình nhìn Tề Phong Kiếm Thánh hết sức bảo vệ mình bị đuổi đi, nàng hoảng hồn hét lên:
- Tề Phong tiền bối!
Nhưng Tề Phong Kiếm Thánh đã lùi ra, lão không có mặt mũi nào tiếp tục bảo vệ Chu Tư Tình.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com