Bên trong một góc mênh mông không ai biết ở Thiên Thần thư viện có một chiếc thuyền vô cùng lớn. Chiếc thuyền này đậu nơi đó giống như một khối đại lục đang trôi nổi. Trên thuyền núi non chập trùng, sơn hà ầm ầm sóng dậy, cấu thành một thế giới.
Đây là cự hạm do Lý Thất Dạ đúc, đám người Nam Đế ngồi trên chiếc cự hạm này để đến thập giới.
- Công tử trở lại ---
Sau khi Lý Thất Dạ trở lại, rất nhiều người trên cự hạm hoan hô, rất nhiều người lao ra ngoài nghênh đón Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy tất cả mọi người bình yên, Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười. Đương nhiên, khi cự hạm đi tới thập giới, Lý Thất Dạ không hề lo lắng. Ngoại trừ có Hoàng Long cùng Bá Hổ hộ đạo thì còn có Huyết Ngưu Thần Ma làm chủ lực.
Quan trọng hơn là ở thập giới còn có Tiên Đế tiếp ứng, chỉ cần cự hạm có thể xông lên thập giới thì cho dù Đại Đế tam tộc Thần, Ma, Thiên đánh lén cũng không đáng lo.
- Công tử ---
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, kích động nhất là Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều. Các nàng lao lên đầu tiên, ôm chồm lấy Lý Thất Dạ. Trong lòng các nàng, không có gì quan trọng hơn Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cũng ôm chặt các nàng, lâu ngày gặp lại, nhưng cảm giác vẫn thân quen như cũ!
Lâu ngày gặp lại, Lý Thất Dạ ôm từng người một. Khi nhìn thấy Thiên Tùng Thụ Tổ, Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:
- Xem ra đạo hạnh của ngươi lại tinh tiến.
- Phải cám ơn công tử chỉ điểm. Ta muốn tu luyện lại, kết đồ đằng trở thành Thượng Thần.
Thiên Tùng Thụ Tổ cười nói.
- Ngươi là thụ yêu, không nhất định phải đi con đường này.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói.
- Đúng vậy! Ta cũng cảm thấy không nhất định phải trở thành Đại Đế Tiên Vương hay Thượng Thần. Ta đã tìm được một đại đạo mới.
Long Kinh Tiên kiêu ngạo, nói.
Lý Thất Dạ vỗ đầu nàng, cười mắng:
- Ngươi có mười hai mệnh cung, không theo đuổi thiên mệnh thì quá lãng phí thiên phú của ngươi. Ngày sau, ngươi rất có khả năng nắm giữ mười hai thiên mệnh.
- Xí, ai nói mười hai thiên mệnh thì ngon, ta tìm được một đại đạo, đang cân nhắc có nên tu luyện với Vô Song hay không. Chờ chúng ta tiễn đạo kết hợp, nhất định đồ sát Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh.
Nói tới đây, Long Kinh Tiên hất mặt kiêu căng.
Long Kinh Tiên có được thiên phú kinh người. Ngay cả mười ba châu thiên tài lớp lớp thì nàng cũng có ưu thế tuyệt đối. Nàng có được tiên mệnh, về mặt thiên phú, nàng có thể nghiền ép mọi người, ngay cả thiên tài có được tiên huyết cũng vậy. Bởi vậy Long Kinh Tiên mới kiêu ngạo như thế!
Vấn đề duy nhất là đạo tâm của nha đầu này không kiên định. Nếu như nàng có đạo tâm giống như Mai Tố Dao hay Minh Dạ Tuyết thì e rằng không ai có thể ngăn cản nàng trở thành Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh.
- Bớt khoe khoang, cố gắng tu luyện. Ngươi có thiên phú như thế, không tu luyện ra mười hai thiên mệnh, xem xem ta có lột da ngươi không.
Lý Thất Dạ lại vỗ đầu nàng, cười mắng.
- Hừ, ai nói nhất định phải gánh chịu mười hai thiên mệnh. Ta phát hiện một cách, không cần gánh chịu thiên mệnh cũng rất nghịch thiên.
Long Kinh Tiên kiêu ngạo nói.
Nghe Long Kinh Tiên nói như vậy, Lý Thất Dạ mỉm cười. Hắn không coi thường Long Kinh Tiên, nếu như nàng chịu chăm chỉ thì nhất định rất đáng sợ, bởi vì nắm giữ tiên mệnh có nghĩa nàng nắm giữ thiên phú không gì sánh bằng, không ai vượt qua!
Trở lại cự hạm, Lý Thất Dạ còn nhìn thấy Huyết Ngưu Thần Ma, tiên lão Chiến Thần Điện. Nhìn thấy bọn họ, Lý Thất Dạ đánh giá một lát, nói rằng:
- Xem ra các ngươi đều thoát thai hoán cốt, trẻ ra không ít.
Lý Thất Dạ không nói giỡn. So với trước đây, bọn họ đã thay đổi, trẻ trung hơn, tinh lực dồi dào hơn.
- Thiên địa tinh khí của thế giới này... à không, phải nói là hỗn độn khí ở nơi này tốt hơn Cửu Giới rất nhiều.
Huyết Ngưu Thần Ma nói:
- Làm tinh lực ta dồi dào hơn.
Huyết Ngưu Thần Ma nắm giữ huyết thống tuyệt luân, sau khi lên thập giới thì được lợi không ích, bởi vì hỗn độn khí ở thập giới bỏ xa Cửu Giới rất nhiều.
- Thiên Tùng còn định trùng tu... hài, mấy lão già này không quyết đoán như hắn, chúng ta còn đang suy nghĩ.
Tiên lão Chiên Thần Điện nghiêm túc nói.
Mặc dù tuổi tác của Thiên Tùng Thụ Tổ rất lớn, thế nhưng, luận tinh lực thì Thiên Tùng Thụ Tổ có ưu thế hơn, Huyết Ngưu Thần Ma, tiên lão Chiến Thần Điện không thể sánh bằng.
- Đại đạo vô song, ai cũng có thể bước ra đại đạo của mình, chỉ xem xem quyết tâm của các ngươi mà thôi
Lý Thất Dạ cười nói:
- Chuyện này, ta không thể miễn cưỡng các ngươi. Các ngươi phải hỏi đạo tâm của mình, nếu như các ngươi không đủ kiên định thì dù khiên cưỡng cũng sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Đám tiên lão của Chiến Thần Điện đều nghiêm túc cân nhắc câu nói của Lý Thất Dạ. Sau khi tới thập giới, tầm mắt của bọn họ được mở mang. Khi ở Cửu Giới, bọn họ đã trèo lên đỉnh cao. Thế nhưng đi đến thập giới, bọn họ mới thấy trời cao biển rộng, vẫn còn một con đường dài để đi.
Lý Thất Dạ gặp mặt từng người một, cuối cùng hắn nói rằng:
- Nha đầu Tố Chân được mang đi rồi chứ.
Hộ Thiên Giáo Tố Chân cũng đi đến thập giới. Lý Thất Dạ mang Tố Chân tới thập giới là có suy tính riêng.
- Đúng, Tố Chân cô nương được Mục Thiên Tiên Đế mang đi rồi.
Tô Ung Hoàng gật đầu, nói.
Tố Chân có thể xuất thế có liên quan rất lớn với Mục Thiên Tiên Đế. Ban đầu Mục Thiên Tiên Đế bỏ Tố Chân ở lại Cửu Giới là hy vọng Lý Thất Dạ bồi dưỡng. Bởi vì Tố Chân có quan hệ hết sức gần gũi với Khải Chân Tiên Đế.
Bây giờ Lý Thất Dạ mang Tố Chân lên thập giới. Mục Thiên Tiên Đế biết Lý Thất Dạ có dự tính riêng, vì vậy hắn phải đích thân bồi dưỡng Tố Chân. Huống chi, Lý Thất Dạ đã tượng hình cho Tố Chân, sau này chỉ cần dạy dỗ là được.
- Được rồi, được rồi, đừng bịn rịn nữa, mau xem thử Đồ Tiên Đế Trận của chúng ta.
Khi Lý Thất Dạ gặp gỡ từng người, Long Kinh Tiên tính khí táo bạo kéo Lý Thất Dạ bỏ chạy.
Nhìn Long Kinh Tiên gấp gáp biểu diễn thành quả của các nàng cho Lý Thất Dạ xem, ngay cả Tư Mã Ngọc Kiếm cùng Bạch Kiếm Chân đều mỉm cười.
- Bọn tỷ muội, mau bày trận, để Thất Dạ thúi tha thấy phong thái vô địch của chúng ta.
Long Kinh Tiên hung hăng gào lớn, vội vàng đi gọi đám Lý Sương Nhan.
Trên bình nguyên bên trong cự hạm, đám Lý Sương Nhan được gọi tới, các nàng sắp sửa bày xuống đại trận mạnh mẽ nhất thế gian --- Đồ Tiên Đế Trận!
"Vù ---" Trong chớp mắt, Ngân Tiễn tách ra, giống như một bông hoa bạc đang nở, giống như pháo hoa nổ tung trong đêm tối. Chớp mắt, bất kể thời gian hay không gian đều hòa tan vào ánh sáng của Ngân Tiễn, phù văn đại đạo trải ra, nháy mắt cấu thành tuyệt thế đại trận.
Thời gian, không gian, đại đạo, âm trận, luân hồi... bị tuyệt thế đại trận hòa tan thành một thể.
Bên trong đại trận, phù văn cổ xưa chìm nổi, đại đạo vô thượng liên miên, sức mạnh kinh khủng vượt qua mọi lĩnh vực. Đây là một lĩnh vực tuyệt sát, bất kể ai đi vào lĩnh vực này đều bị tàn sát.
"Vù ---" Lý Sương Nhan vào trận, thôi diễn đại trận biến hóa. Nàng là bộ phận chủ chốt của đại trận, đại trận sẽ biến hóa theo thôi diễn của nàng.
Lý Sương Nhan yêu thích trận pháp từ nhỏ, khi chưa đi theo Lý Thất Dạ thì nàng cũng đã có trình độ trận pháp không tầm thường.
Sau này được Lý Thất Dạ chỉ điểm thì càng khác hẳn, trình độ trận pháp đạt tới cấp độ không ai sánh bằng. Thế nhưng khi còn ở Cửu Giới thì Lý Sương Nhan không có sân khấu biểu diễn trận pháp.
Khi các nàng hoàn chỉnh Đồ Tiên Đế Trận thì trình độ trận pháp của Lý Sương Nhan được phát huy tối đa!
"Cheng ---" Trần Bảo Kiều cầm trường đao, tinh lực xoáy mạnh như một cơn bão. Tinh lực cùng ánh đao của nàng hòa vào mọi góc ngách trong đại trận. Nàng di chuyển theo Lý Sương Nhan. Nàng giống như một cánh cửa, muốn vượt qua đại trận thì nhất định phải vượt qua nàng.
Lý Sương Nhan thôi diễn đại trận, còn Trần Bảo Kiều thì hộ trận cho nên mới di chuyển theo Lý Sương Nhan. Hai nàng khắng khít không kẽ hở. Có thể nói, không ai am hiểu Lý Sương Nhan thôi diễn đại trận bằng Trần Bảo Kiều. Mỗi lần Lý Sương Nhan biến hóa đại trận, Trần Bảo Kiều đều xuất hiện đúng lúc.
"Đùng ---" Thái Dương thể Tô Ung Hoàng bùng nổ. Thái Dương thể đại thành bùng nổ, nháy mắt làm Đồ Tiên Đế Trần tràn ngập sức mạnh hủy diệt. Còn Đồ Tiên Đế Trận thì dường như có thể luyện hóa mọi thứ trên thế gian.
Đại đạo của Tô Ung Hoàng mạnh mẽ dữ dội, đạo cơ thì chất phác. Nàng chủ đại trận, giống như một cây cột, rắn chắc không ai rung chuyển nổi.
Nhất là khi tay cầm Cổ Ngọc, Thủy Bảo lơ lửng trên đầu. Tiềm lực của nàng bùng nổ vô hạn. Nàng trấn thủ toàn bộ đại trận. Có nàng trấn thủ, Đồ Tiên Đế Trận gắn két thành một khối, không có kẽ hở, có thể nghiền nát tất cả.
Tô Ung Hoàng hùng vĩ như núi là chủ trận thích hợp nhất.
Lý Sương Nhan thôi diễn Đồ Tiên Đế Trận, Trần Bảo Kiều hộ trận, Tô Ung Hoàng chủ trận, Đồ Tiên Đế Trận như sống lại.
"Bùng ---" Bốn Thương Nữ xuất thân Huyết tộc nhảy vào trong trận, hóa thành trận nguyên. Các nàng có được huyết thống vô song, khi tinh lực của các nàng hòa tan vào bên trong đại trận, đại trận biến thành biển máu mênh mông, cung cấp tinh lực cho đám Lý Sương Nhan.
Trong chớp mắt, Đồ Tiên Đế Trận tràn ngập sức mạnh. Tinh lực dùng mãi không hết không ngừng cung cấp sức mạnh cho Đồ Tiên Đế Trận!Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com