Vào lúc đó, đệ tử có tư cách tiến vào binh phần đều lao tới, bọn họ muốn nhận được binh khí tốt.
Về phần những đệ tử không có tư cách tiến vào binh phần, bọn họ hâm mộ nhìn những đệ tử có thể tiến vào binh phần, hiện tại bọn họ chỉ có thể hâm mộ, chỉ có thể chờ mong lần tiếp theo sẽ có tư cách đi vào binh phần.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít đệ tử nhảy vào trong binh phần, cũng có một ít đệ tử có kinh nghiệm vận chuyển khí huyết, toàn thân tràn ngập hỗn độn chân khí, cũng vận chuyển công pháp, lúc này mới tiến vào binh phần.
Quả nhiên, những đệ tử xúc động nhảy vào trong binh phần, thời điểm và tiến lên đã phun máu tươi, có một đạo kiếm cường đại đánh trúng bọn họ, bọn họ kêu đau một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, bọn họ sợ tới mức bò ra ngoài thật nhanh.
Đệ tử có kinh nghiệm sẽ vận dụng hỗn độn chân khí và công pháp hộ thể, từ đó có thể ngăn cản kiếm khí đao mang, chậm rãi đi xuống dưới thăm dò.
Đệ tử không phải lần đầu tiến vào binh phần, bọn họ đã sớm có mục tiêu của mình, cho nên bọn họ không giống những đệ tử không có kinh nghiệm chạy nhảy lung tung, bọn họ nhận thức chuẩn phương hướng và chạy đi, bọn họ đang tiết kiệm thời gian, cũng tiết kiệm khí huyết tinh lực của bản thân.
Dù sao, càng xuống dưới, kiếm khí đao mang trong binh phần đã rất cường đại, áp lực thừa nhận cũng cường đại, một khi hỗn độn chân khí không đủ sẽ bị thương.
Cho nên những đệ tử đều tập trung hỗn độn chân khí của chính mình, hi vọng dùng vào nơi hữu dụng.
- Sư muội, mục tiêu của ta là Kinh Hồng kiếm, chắc hẳn mục tiêu của sư muội cũng là binh khí của Đạo Quân, không bằng ta và ngươi liên thủ, cùng nhau đi thẳng vào nơi sâu nhất của binh phần.
Lúc này Hoàng Trữ nói với Cung Thiên Nguyệt.
Đối với hắn mà nói, đây là cơ hội hiếm có, nếu như có thể kề vai chiến đấu với Cung Thiên Nguyệt, nói không chừng sẽ đạt được giai nhân ưu ái.
Cung Thiên Nguyệt không có trả lời Hoàng Trữ, nàng chỉ nhìn sang Lý Thất Dạ, hỏi:
- Thiếu gia muốn đạt được binh khí nào?
Nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt muốn đi cùng Lý Thất Dạ, trong nội tâm Hoàng Trữ không thoải mái, hắn nói ra:
- Sư muội, phía dưới binh phần, kiếm khí đao mang cực mạnh, nếu mang theo tên ký sinh này sẽ gây bất lợi cho sư muội…
Nhưng mà, Cung Thiên Nguyệt chỉ lạnh lùng nhìn hắn, việc này làm cho Hoàng Trữ không có tư vị, đành phải hậm hực ngậm miệng không nói lời nào.
Lý Thất Dạ chỉ cười cười, đối với Cung Thiên Nguyệt nhẹ nhàng khoát tay.
- Không có gì hứng thú, ngươi đi đi.
Cung Thiên Nguyệt cũng kỳ quái, nhưng nàng không hỏi nhiều, gật đầu, nói ra:
- Tốt, thiếu gia chờ một chút, ta đi rồi trở lại.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ không có đi chung, đôi mắt Hoàng Trữ sáng lên, hắn biết cơ hội đã tới, hắn xum xoe nói:
- Sư muội, chúng ta liên thủ, có thể chiếm được hai kiện binh khí của Đạo Quân...
- Không cần.
Cung Thiên Nguyệt lạnh nhạt nói một câu, nàng giậm chân và rời đi.
Ầm!
Có Tam Muội Chân Hỏa hộ thể, nàng bước vào khu vực trung ương của binh phần, sau đó như sao băng đáp thẳng xuống, một hồi lâu sau, dưới binh phần có tiếng vang sinh ra, mọi người đều biết Cung Thiên Nguyệt đã đi xuống đáy hố.
Cung Thiên Nguyệt đáp xuống phía dưới hố sâu, các trưởng lão cũng chỉ có thể cười khổ, nhất thiên tài Thần Huyền tông đệ thật khí phách.
Hoàng Trữ hết sức khó xử, ít nhất hắn không thể cậy mạnh như vậy, dù sao, hắn không có thực lực sánh bằng Cung Thiên Nguyệt.
Cuối cùng, Hoàng Trữ đành phải biểu hiện bản thân, hắn bước vào trong binh phần, bộ pháp của hắn như hành vân lưu thủy, tiêu sái tự tại, có thể nói phiêu dật khó nói thành lời, dáng vẻ mỹ nam tử làm không ít nữ đệ tử hưng phấn gào thét.
- Không thể vào binh phần, ngươi lấy cái gì thắng ta?
Thời điểm Chiến Hổ tiến vào trong binh phần, hắn lạnh lùng nhìn sang Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nhìn hắn và nói:
- Thắng ngươi, có gì khó? Dễ dàng.
Chiến Hổ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, đôi mắt tỏa ra hàn quang, hắn lạnh lùng nói:
- Tốt, đến lúc đó thua thì ngươi muốn quịt nợ, không có cửa đâu! Hừ...
Nói xong, hắn xoay người đi vào bên trong binh phần.
Trên thực tế, những đệ tử không có tư cách tiến vào binh phần đều tò mò nhìn sang Lý Thất Dạ, người nào cũng biết vụ đặt cược giữa Lý Thất Dạ và Chiến Hổ.
Nếu như nói, Lý Thất Dạ không thể tiến vào binh phần, đúng như lời của Chiến Hổ, hắn lấy cái gì thắng Chiến Hổ?
- Không thể vào binh phần, chỉ sợ hắn đã thua rồi.
Có đệ tử thấp giọng nói.
Trên thực tế, rất nhiều đệ tử đều hiếu kỳ, Lý Thất Dạ không thể vào binh phần, hắn lấy cái gì để thắng Chiến Hổ, nhưng lúc này hắn không hoảng hốt, dáng vẻ như đã tính trước.
- Mỏi mắt mong chờ.
Có đệ tử Yêu tộc hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Cho dù hắn vào được binh phần thì sao, Chiến Hổ sư huynh nhất định sẽ lấy được Thiên Yêu giác, trừ phi hắn có thể đạt được binh khí của Đạo Quân, nếu không, đi vào cũng uổng phí công phu, Chiến Hổ sư huynh thắng chắc rồi.
Đối với đệ tử khác nghị luận, Lý Thất Dạ vẫn nhắm mắt dưỡng thần giống như đang ngủ.
Lý Thất Dạ vẫn không nhúc nhích, tất cả cường giả, trưởng lão thậm chí là các phong chủ đều hiếu kỳ quan sát, bọn họ rất ngạc nhiên.
Bọn họ đều cho rằng Lý Thất Dạ sẽ sáng tạo kỳ tích gì đó, hiện tại Lý Thất Dạ lại không nhúc nhích, căn bản không có suy nghĩ tiến vào trong binh phần, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có chút thất vọng.
- Ngươi thật sự không đi thử một lần?
Thủ tịch trưởng lão nhìn thấy Lý Thất Dạ vẫn không nhúc nhích, hắn chưa từ bỏ ý đồ, vẫn nhắc nhở Lý Thất Dạ.
Đương nhiên, Thủ tịch trưởng lão cũng không phải xem thường Lý Thất Dạ, cũng cũng không phải hoài nghi Lý Thất Dạ không có biện pháp đi vào trong binh phần tìm được một kiện binh khí, trái lại, Thủ tịch trưởng lão cảm thấy, nếu Lý Thất Dạ tiến vào binh phần, nói không chừng hắn có thể mang ra một kiện binh khí Đạo Quân.
Trong nội tâm Thủ tịch trưởng lão cũng muốn xem Lý Thất Dạ có thể tà môn tới mức nào, xem hắn có thể sáng tạo kỳ tích thêm lần nào nữa hay không.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ lại không nhúc nhích, cho nên, hắn muốn giật dây Lý Thất Dạ một chút.
- Đồng nát sắt vụn, có cái gì đáng xem chứ. Lý Thất Dạ thập phần tùy ý, hắn cười cười.
Thủ tịch trưởng lão cười khổ, cũng có một ít cường giả hộ pháp bất mãn, hừ lạnh và nói:
- Khẩu khí quá lớn, bên trong binh phần có binh khí của Đạo Quân đấy!
Dù sao, binh khí trong tay mình bị một đệ tử nói thành đồng nát sắt vụn, mọi người sẽ cảm thấy mất hứng, cho nên, có hộ pháp không nhịn được nói với Lý Thất Dạ một câu.
Nhưng, Lý Thất Dạ chỉ cười, hắn không trả lời.
Việc này làm nội tâm tên cường giả hộ pháp kia khó chịu, dù sao, bị một đệ tử đời thứ ba xem nhẹ, trong lòng hắn thoải mái hay sai?
- Ngươi cho rằng mình có thể thắng sao?
Lý Thất Dạ không tiến vào trong binh phần, một ít trưởng lão cũng hoài nghi, hỏi:
- Ngươi lấy cái gì thắng hắn? Theo ta thấy, lúc này Chiến Hổ có nắm chắc rất lớn lấy được Thiên Yêu giác.
Trưởng lão này cũng không cố ý làm thấp Lý Thất Dạ hoặc xem thường Lý Thất Dạ, hắn chỉ cảm thấy khó hiểu mà thôi, bọn họ cũng không cho rằng Lý Thất Dạ sẽ nhận thua dễ dàng như thế, nhưng nếu như Lý Thất Dạ không tiến vào binh phần, hắn dựa vào cái gì thắng Chiến Hổ?
Vấn đề này làm các trưởng lão hiếu kỳ, ngay cả Trương Việt cũng kỳ quái trong hồ lô của tiểu tử này đang bán thuốc gì?
Lý Thất Dạ cười mà không nói, hắn không có trả lời các trưởng lão.
Việc này làm nội tâm các trưởng lão ngứa ngáy, nhưng cũng không có biện pháp, bọn họ chỉ có thể chờ đợi.
- Ông!
Một âm thanh vang lên, vào lúc đó, đã có đệ tử bên trong binh phần đạt được binh khí.
- Ta đạt được, đạt được một kiện binh khí Huyền giai Thượng phẩm.
Có đệ tử hưng phấn lao ra ngoài, hắn đạt được một kiện binh khí Huyền giai Thượng phẩm, đối với hắn mà nói, đây là thu hoạch to lớn.
- Ta cũng nhận được một kiện.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử có thu hoạch đều hưng phấn xông ra ngoài, cũng báo cáo tình huống với trưởng bối của mình.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, một đạo cầu vồng xông thẳng lên bầu trời, cầu vồng tỏa sáng rực rỡ.
- Thiên giai Hạ phẩm!
Nhìn thấy món binh khí này, có trưởng lão nhìn thoáng qua, đây là kiện binh khí Thiên giai Hạ phẩm có chủ đầu tiên.
- Là Quân Tề sư đệ của Thiên Yêu phong đạt được bảo kiếm Thiên giai Hạ phẩm.
Vào lúc đó, binh phần bên trong truyền ra tin tức kinh người.
- Quân Tề? Là cảnh giới gì?
Có đệ tử chưa từng nghe qua tên của người này.
- Là cảnh giới Ngân Giáp Chiến Khu.
Có một vị cường giả nói.
- Cái gì, đệ tử Ngân Giáp Chiến Khu lại nhận được bảo kiếm Thiên giai Hạ phẩm!
Tin tức này truyền ra, lập tức làm rất nhiều đệ tử bùng nổ.
- Hắn quá may mắn.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử hâm mộ ghen ghét.
Thiên giai Hạ phẩm, đây là binh khí cấp phong chủ, bây giờ lại bị một đệ tử Ngân Giáp Chiến Khu đạt được, các đệ tử trẻ tuổi làm sao không hâm mộ và ghen ghét cơ chứ.
Binh khí trong binh phần không nhất định nói ngươi đạo hạnh nông cạn thì không có biện pháp đạt được binh khí, nếu như ngươi có duyên với binh khí, cảnh giới ngươi thấp hơn nữa cũng có thể nhận được.
Người đệ tử tên là Quân Tề chỉ có cảnh giới Ngân Giáp Chiến Khu nhưng lại đạt được bảo kiếm Thiên giai Hạ phẩm.
- Sư phụ, sư phụ, ta nhận được một kiện thần binh.
Vào lúc đó, một đệ tử trên đầu có sừng hưng phấn xông ra khỏi binh phần, cũng chạy tới báo cáo với sư phụ của mình.
Lúc này, trên người đệ tử có rất nhiều vết thương, máu tươi đầm đìa, không hề nghi ngờ, đây đều là bị kiếm khí đao mang gây thương tích, nhưng lúc này hắn lại không quan tâm.
- Tốt, tốt, tốt, về sau cần cố gắng, không nên cô phụ binh khí của tổ tiên.
Sư phụ hắn nhìn thấy đệ tử của mình nhận được binh khí, hắn rất vui mừng, làm sư phụ, hắn cũng không có binh khí như thế.
Trước kia, hắn cũng không xem trọng đệ tử này, hiện tại xem ra hắn cần bồi dưỡng trọng điểm.
Ầm!
Lại một âm thanh vang lên, chỉ trong nháy mắt có ánh lửa ngập trời, Tam Muội Chân Hỏa bao phủ khắp nơi, có khí tức Đạo Quân phóng lên trời.
- Binh khí của Đạo Quân!
Nhìn thấy khí tức như vậy, không ít đệ tử rung động..
- Là Thiên Nguyệt sư tỷ.
Mọi người đều biết, là Cung Thiên Nguyệt muốn mang ra một kiện binh khí của Đạo Quân.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều chờ mong, mọi người muốn biết, Cung Thiên Nguyệt có thể mang ra một món binh khí của Đạo Quân hay không
Có rất nhiều đệ tử đều cho rằng nàng sẽ làm được, tỷ lệ thành công của Cung Thiên Nguyệt rất lớn.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com