Hiện nay tựa game Giang Hồ chỉ mở vỏn vẹn ba server, mỗi server đều có những đại thần tên tuổi sừng sỏ khác nhau.
Phó Âm đứng top 1 toàn bộ server, mặc dù Độc Cô Vô Danh là top 2, nhưng thứ hạng thống kê chung cuộc lại chỉ đứng top 5.
Lễ họp mặt các game thủ sẽ diễn ra tại trụ sở chính của công ty, lại nói công ty phát triển game Giang Hồ là một trong những công ty lớn đứng đầu thành phố S, với quy mô vô cùng hoành tráng. Cho nên buổi họp mặt lần này thu hút không ít cánh truyền thông báo chí đưa tin.
Công ty của Phó Âm cũng đã từng làm ăn với công ty Giang Hồ, xem như là đối tác kinh doanh.
Bấy giờ Vãn Vãn bận lên người bộ váy lễ phục màu đen được Phó Âm đặt may riêng cho mình, khoác tay hắn bước tới đại sảnh.
Trước cửa còn có nhân viên phụ trách kiểm tra thiệp mời cùng bảo vệ đứng chặn.
Nguyên nhân bởi vì buổi lễ này khá quy mô và sang trọng, tránh trường hợp mấy kẻ không đâu lọt vào quấy rối, cho nên chỉ những người chơi Giang Hồ và cánh báo chí có thiệp mời mới có thể qua cửa.
"Điểm Thương Khung! Đế Thập Tam!"
Nhân viên kiểm tra là một cô gái trẻ tuổi, nhìn thấy cái tên trên thiệp mời liền kích động hô lớn.
Đây chính hai đại thần nổi tiếng top đầu một server, không ngờ bọn họ lại là mỹ nam mỹ nữ vô cùng anh tuấn và xinh đẹp.
Thân là nhân viên công ty game, tất nhiên cô cũng ham hố lập tài khoản chơi, tài khoản trong game của cô chính là Ăn ngủ đánh đậu đậu, lúc này đây được tận mắt diện kiến đại thần, khó tránh khỏi có chút kích động hào hứng.
Vãn Vãn nhìn cô, nở nụ cười yêu kiều, "Xin chào, tôi là Đế Thập Tam."
Khóe miệng Phó Âm cũng hơi nhếch lên, giọng nói gợi cảm quyến rũ bức người, "Điểm Thương Khung."
Không được, cô, cô muốn hôn mê.
Đại thần Điểm Thương Khung đúng là yêu nghiệt từ tận xương tủy, còn Đế Thập Tam nữa, không nghĩ tới nhân yêu tàn bạo khét tiếng trong Giang Hồ lại là một em gái xinh đẹp kiều diễm đến vậy.
"Đại.. Đại thần, có thể cho tôi xin chữ ký không?" Cô gái nọ đỏ mặt hỏi.
Vãn Vãn nhìn cô gái trước mắt, ắt hẳn tuổi đời còn lớn hơn nàng, lại vì cảm xúc quá mức kích động mà âm thanh phát ra run rẩy không ngừng, nàng bật cười vui vẻ: "Được."
Ăn ngủ đánh đậu đậu lập tức xòe một tờ áp phích tuyên truyền game Giang Hồ ra.
Vãn Vãn đặt bút xuống kí chữ Đế Thập Tam, mà Phó Âm đồng thời cũng kí tên Điểm Thương Khung, đường nét phóng khoáng tựa như cái tên của hắn vậy, ngập tràn hơi thở cuồng ngạo cùng khí phách.
Sau khi lấy được chữ kí, Ăn ngủ đánh đậu đậu hướng về phía Vãn Vãn toan bước vào sảnh chính hô to: "Ấy, đợi đã, đại thần, sau này có thể mang tôi đi theo làm nhiệm vụ không?"
"Được, mỹ nhân, tôi chờ cô trong game." Vãn Vãn ngoái đầu nhìn lại, nhoẻn miệng cười.
Ăn ngủ đánh đậu đậu ôm ngực trái, hình như giới tính cô bị một nữ sinh bẻ cong mất rồi, trong đầu đột nhiên bật ra câu ngạn ngữ.
*Hồi đầu nhất tiếu bạch mị sinh.
(*Ngoái đầu lại nhoẻn miệng cười trăm ngàn vẻ yêu kiều xinh đẹp đều hiển lộ - Trích Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị)
Sảnh chính tổ chức buổi tiệc bấy giờ đã lác đác vài bóng người.
Phó Âm dắt Vãn Vãn tới một cái ghế salon, đỡ nàng ngồi xuống, sau đó ân cần đưa cho nàng Linh Lung Cao.
"Ăn chút đi, đợi lát nữa là không có thời gian ăn đâu."
Vãn Vãn nhấm nháp một hai cái, cảm giác có chút dính răng, Phó Âm lại hiểu ý đưa nước ép trái cây đến tận môi nàng.
Uống chút nước ép cho khuây khỏa cảm giác ngòn ngọt dinh dính nơi răng, nàng nhoẻn miệng cười hỏi Phó Âm.
"Chú có muốn ăn gì đó không?"
Thanh niên lại chỉ nhìn chằm chằm vào bờ môi mọng nước khép mở, cất giọng mờ ám: "Em tính cho tôi ăn gì đây?"
Thiếu nữ hơi đỏ mặt, đá nhẹ vào bắp chân hắn, "Đứng đắn chút đi."
Lúc này Muỗi đang đứng cách đó không xa cũng nghe loáng thoáng giọng nàng, không hiểu sao cảm thấy quen thuộc đến lạ, liếc mắt nhìn chằm chằm về hướng hai người.
"Muỗi, đang nhìn gì thế?" Thiếu niên đứng bên cạnh cô tò mò hỏi, cậu ta áng chừng khoảng mười sáu mười bảy tuổi, khuôn mặt thư sinh trắng trẻo ưa nhìn.