"Tiểu thư, đều do nô tì không tốt, người đừng xảy ra chuyện gì nha, nếu nô tì có thể bảo vệ người.." Tiểu nha đầu vừa lau nước mắt vừa rấm rức khóc.
Vãn Vãn cảm thấy đầu và cơ thể cực kỳ đau nhức, suy yếu nói: "Ngươi ra ngoài trước đi, ta muốn nghỉ ngơi."
"Vâng vâng, tiểu thư, nô tì ra ngoài trước, người cứ hảo hảo nghỉ ngơi, chờ Đại tướng quân trở lại, những nữ nhân khi dễ người đều sẽ không được chết tử tế!" Tiểu nha đầu tuy tuổi không lớn nhưng mồm miệng lại nói ra những lời ác độc.
Hiện tại Vãn Vãn vẫn chưa tiếp thu cốt truyện, trong lúc nhất thời không dám hé răng, chỉ tỏ vẻ không kiên nhẫn vẫy vẫy tay ý bảo nàng ra ngoài nhanh đi.
Nha hoàn nọ đành phải lưu luyến lui ra.
Vãn Vãn xoa bóp thái dương, lúc này mới nhắm mắt lại bắt đầu tiếp thu cốt truyện vừa được gửi tới.
Nguyên chủ tên là Giang Vãn Vãn, đích nữ của tể tướng đương triều, mẫu thân là cô cô ruột của Tấn Quốc đại tướng quân, bản thân nàng được xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân hoàng thành, cầm kỳ thư họa đều tinh thông. Tuy nhiên gia thế hiển hách đã dung túng cho tính tình nàng trở nên tự phụ và kiêu ngạo, nàng cho rằng trong thiên hạ không có nữ nhân nào có thể thắng được nàng, ý nghĩ này cũng vô tình hại chết chính bản thân nàng.
Còn có nguyên nhân khác là, Giang Vãn Vãn vốn chỉ là vai phụ trong một quyển tiểu thuyết trọng sinh, nữ chủ thật sự là Giang Thanh Mạn, con gái của Tể tướng cùng một kỹ nữ thanh lâu sinh ra, từ nhỏ đã không được ưa thích, nàng thông minh ẩn nhẫn, thận trọng từng bước, dùng thời gian 8 năm để trở thành Hoàng hậu của nam phụ Tư Đồ Hàn.
Nhưng mà người Tư Đồ Hàn thích lại là Giang Vãn Vãn, ép nàng uống thuốc phá thai sau đó ban cho nàng một chén rượu độc.
Sau đó Giang Thanh Mạn bất ngờ trọng sinh, trở nên thông minh giảo hoạt, trầm ổn khác xa với đám cùng trang lứa, biểu hiện này liền khiến Tư Đồ Diệp, vị hôn phu của Giang Vãn Vãn chú ý. Giang Vãn Vãn thấy vậy cực kỳ lo lắng, nàng một lòng thiết kế âm mưu khiến vị muội muội thiên tài tuyệt thế này biến mất.
Không ngờ Giang Thanh Mạn sau khi trọng sinh lại trở thành con cưng của Thiên Đạo, bất luận gặp nguy nan gì đều có Tư Đồ Diệp nhảy ra ứng cứu, bẫy rập của Giang Vãn Vãn liền trở thành trò mèo cào.
Giang Vãn Vãn hiện tại vừa bị Giang Thanh Mạn thiết kế đắc tội với Giang lão phu nhân, bị đưa đến đạo quán ăn chay niệm phật.
Đạo quán này thực chất có những hoạt động không chính đáng, đúng lúc Vãn Vãn và nha hoàn đều không nơi nương tựa, sau khi chuyển vào sống một thời gian, nàng bị quản sự sư thái bắt đi tiếp khách, nàng liều chết không đi liền bị đánh đập cho thương tích đầy mình, đoạn đem nàng nhốt trong căn chòi rách nát này, đến cơm cũng không cho nàng ăn.
Những tưởng đã được yên ổn, ngày hôm sau, nàng bị hạ dược đưa đi tiếp khách, Giang Vãn Vãn thấy mình bị vấy bẩn tâm liền hóa tro tàn, sau đó cũng trở nên ngoan độc.
Nàng lợi dụng những nam nhân ngủ với mình lập mưu giết chết mấy đạo cô đánh đập nàng lúc trước, ở đạo quán hô mưa gọi gió.
Mấy tháng sau, tướng quân trẻ tuổi Hách Liên Thành, biểu ca của nàng, xuất hiện đón nàng về nhà.
Đấy cũng là khi bi kịch đời nàng chính thức bắt đầu, nàng năn nỉ biểu ca giúp mình giết chết Giang Thanh Mạn, nhưng vẫn không thể nào qua được sự hậu thuẫn vô cùng lớn của những nam nhân thích nàng ta, bất luận là kế sách gì cũng không thể mảy may đụng tới cọng tóc của nữ chủ. Biểu ca cũng bởi vì một lòng muốn giết chết Giang Thanh Mạn, bị Tư Đồ Diệp tính kế phản kích, phải đi lưu đày biên cương, trên đường bị ám vệ truy sát mà chết thảm.
Tiếp thu xong cốt truyện, Vãn Vãn một lần nữa nặng nề thở dài.