• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Viện ngạc nhiên.

Sau khi Trần Lục Nam rời đi, cô ta cũng vẫn chưa tỉnh lại.

Trần Lục Nam đã kết hôn rồi? Khi nào chứ?

Vợ anh là ai? Tại sao trong giới không có chút tin tức nào.

Cô ta vô cùng kinh ngạc, nhìn bóng lưng đang biến mất của người đàn ông, lần đầu tiên cô ta cảm thấy Trần Lục Nam không phải là người đàn ông mà cô ta quen biết.

Từ trước đến nay không phải là anh làm việc đều sẽ lưu lại vài phần tình cảm sao?

Lâm Viện đột nhiên cảm thấy, cô ta dường như chưa bao giờ từng quen biết Trần Lục Nam.

Trước kia đã chạm vào, chỉ là bề mặt.

Màn đêm mờ mịt, Lâm Viên tay run rẩy bấm vào Weibo, suy nghĩ một hồi, cô vẫn không xóa tin Weibo đó đi.

Cô ta cũng không tin, Trần Lục Nam sẽ tự tát vào mặt mình trên Weibo.

……….

Căn phòng tối om, hơi thở của người đàn ông tới gần, hơi thở nặng nề phả vào cổ cô, Nhan Thu Chỉ vùng vẫy một hồi cũng không đẩy được người đó ra.

Sự chênh lệch sức lực giữa nam và nữ quá xa.

Cô nghe Trần Lục Nam thấp giọng giải thích, lông mi run lên, lạnh nhạt hỏi: "Liên quan gì đến em chứ?"

Cô lạnh lùng hỏi: "Có phải là anh cho rằng em và anh ly hôn là vì Lâm Viên không?"

Trần Lục Nam không nói gì.

Đối với anh, anh thực sự cho rằng là vì mối quan hệ với Lâm Viện.

"Chuyện tai nạn xe của cha…."

"Không cần phải nói."

Nhan Thu Chỉ bình tĩnh nói: "Trần Lục Nam, anh nghĩ sai rồi, em và anh ly hôn hoàn toàn không phải vì Lâm Viện, cũng không phải vì cha."

Trần Lục Nam nhìn cô qua ánh trăng ngoài cửa sổ, trên khuôn mặt Nhan Thu Chỉ đầy vẻ bướng bỉnh, cô mím chặt môi, đột nhiên cảm thấy đã đến bước này rồi, mình cần phải nói rõ mọi chuyện.

Cô ngước mắt lên nhìn Trần Lục Nam nói: "Có phải là anh cảm thấy em thật sự làm ra vẻ đúng không?"

Cô nói: "Năm đó em bảo anh kết hôn với em là vì em cảm thấy em cưới anh em có thể sẽ rất hạnh phúc, nhưng bây giờ em phát hiện ra, dường như em đã không thể tìm lại bản thân em vui vẻ lúc ban đầu rồi."

Cô bình tĩnh nói: "Ở cùng anh khiến em thật sự khó chịu."

Cô không muốn cảm giác lo lắng về lãi lỗ này nữa.

Thời điểm trước kia, Nhan Thu Chỉ không thích Trần Lục Nam, cho nên không cảm thấy, nhưng hiện tai…. Cô đã trở nên tham lam rồi.

Cô đã yêu Trần Lục Nam, và càng muốn nhiều càng muốn dành được nhiều hơn.

Cô cảm thấy mình càng ngày càng tham lam, rõ ràng lúc trước Trần Lục Nam hơi chút là nấu cơm để dỗ dành cô, cô sẽ vui vẻ cả ngày.

Nhìn thấy anh nói chuyện với những người phụ nữ khác cũng không khiến cô có cảm giác đặc biệt, nhưng gần đây mọi thứ đều thay đổi.

Nhan Thu Chỉ không muốn bản thân mình trở nên quá hèn mọn, cũng không muốn đánh mất chính mình, cho nên cô lựa chọn lúc còn chưa vướng sâu vào vũng lầy này để rời đi.

Đây là giải pháp tốt nhất cho cô và Trần Lục Nam.

Trần Lục Nam siết chặt tay cô, từ từ buông lỏng ra.

Lời nói của cô có lực sát thương người quá lớn, ở bên cạnh anh, hóa ra lại làm người ta khó chịu như vậy.

Ngay khi anh buông tay ra, nước mắt của Nhan Thu Chỉ đã rơi xuống.

Cô nỗ lực đè nén xuống nhưng căn bản không có kết quả.

Dường như cô đã vui vẻ hơn một năm qua, lại biến trở về thành đứa trẻ không ai cần đó.

Nhìn những giọt nước mắt của cô, Trần Lục Nam đột nhiên cảm thấy như thể anh đã thực sự làm ra chuyện tội ác tày trời rồi.

Nhưng rõ ràng, anh không biết về những bức ảnh, và anh càng không kiểm soát được những gì người khác nghĩ về mình.

Nhan Thu Chỉ vẫn đang khóc, cô hiếm khi phát ra âm thanh khi khóc, cô chỉ thút thít như một con vật nhỏ, đôi mắt đỏ hoe trông rất đáng thương.

Trần Lục Nam nhìn những giọt nước mắt của cô, đưa tay ra muốn lau cho cô, nhưng Nhan Thu Chỉ đã đẩy nó ra.

"Anh đi đi."

Trần Lục Nam không cử động.

Anh đưa tay ra, ấn người vào trong lòng hỏi: "Em muốn anh làm như thế nào em mới có thể tin tưởng những gì anh nói."

Nhan Thu Chỉ không cử động, cũng không trả lời anh.

Cô cứ khóc như vậy, Trần Lục Nam đặt tay ở sau gáy cô để an ủi cô.

Sau khi Nhan Thu Chỉ khóc mệt rồi, Trần Lục Nam mới buông cô ra, anh nói giọng khàn khàn, ghé sát vào tai cô nói: "Anh không thể ký vào thỏa thuận ly hôn, nếu em muốn tạm thời ly thân thì có thể ly thân, khi nào cảm thấy không khó chịu nữa, em muốn về, thì có thể về bất cứ lúc nào."

Anh dừng lại, nghiêng người hôn Nhan Thu Chỉ, trầm giọng nói: "Có một chuyện, anh vẫn luôn chưa nói với em."

Gióng nói anh như gió thoảng qua tai: "Dường như anh không tuân thủ theo hợp đồng hôn nhân kinh doanh của chúng ta, anh tự tiện thích em rồi."

…………

Cánh cửa đóng lại, chờ sau khi Trần Lục Nam rời đi, Nhan Thu Chỉ trượt xuống, trực tiếp ngồi xuống trên sàn nhà.

Cô chăm chú nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó, nhưng lại không có tiêu điểm.

Sau mệt mỏi khổ sở vừa rồi, cô nghi ngờ mình bị ảo giác.

Khi Trần Lục Nam rời đi đã nói cái gì?

Thích?

Anh thích cô sao?

Nhan Thu Chỉ ngồi trên mặt đất một lúc lâu, cũng không biết là qua bao lâu cô cũng vẫn chưa bình tĩnh lại được.

Khi cô đang thất thần, chiếc điện thoại di động rơi trên mặt đất đổ chuông.

Đó là số điện thoại của Thẩm Mộ Tình.

Cô vừa nhận điện thoại còn chưa kịp nói gì, âm thanh kích động của Thẩm Mộ Tình đã vang lên từ phía bên kia: "Nhan Nhan! Cậu nhanh xem Weibo đi! Lần đầu tiên tớ thấy Trần Lục Nam như thế này! Trời ơi, phòng làm việc của anh ấy quá cứng rắn, lần đầu tiên anh ấy làm một việc của con người."

Nhan Thu Chỉ định thần lại, sau khi tắt điện thoại, cô vô thức click mở Weibo.

Vừa mở ra chủ đề #Phòng công tác của Tần Lục Nam khởi kiện Lâm Viện# đã được treo cao ở hàng đầu của danh sách chủ đề hot, phía sau còn có một biểu tượng "Bang."

Động thái của phòng làm việc của Trần Lục Nam thật nhanh chóng, ngoài việc phủi sạch quan hệ với Lâm Viện ra, còn làm sáng tỏ từng scandal mà trước đây chưa làm rõ được.

Những nghệ sĩ ở cấp bậc của Trần Lục Nam thường xuyên bị ăn vạ, phòng công tác của anh cũng không thể khởi tố hết tất cả những người ăn vạ.

Đôi khi trong giới giải trí này, người khác đưa ra một chút, gợi ý một chút, hoặc đăng một số suy đoán thật giả lên Weibo, anh thật sự sẽ không để ý.

Thậm chí cả người hâm mộ cũng biết rằng, đây là một số chú hề đang nhảy trên xà, và thần tượng của họ thậm chí còn không thèm để mắt đến.

Ở trong giới giải trí, mọi người muốn một số chủ đề và sự nổi tiếng, nhưng họ thực sự không thể kiểm soát được.

Nếu mọi người thực sự chú ý, các nhân viên công tác trong phòng công tác của Trần Lục Nam có lẽ sẽ chết vì kiệt sức.

Về vấn đề của Lâm Viện, nếu không phải là Nhan Thu Chỉ quan tâm, Trần Lục Nam căn bản sẽ là loại người không phản ứng lại.

Đối với loại người anh không bao giờ quan tâm đến, anh luôn như vậy, lạnh nhạt và bạc bẽo.

Từ lúc anh nổi tiếng đến nay, đây là lần đầu tiên phòng công tác của anh gửi thư luật sư như vậy, điều này ngay lập tức khiến cư dân mạng và người hâm mộ không khỏi sửng sốt.

(??????? Tôi đã nhìn thấy cái gì đây????)

(Chết tiệt! Anh Trần ruốt cuộc đã cứng rắn lên rồi sao!!!)

(Trời ơi, cặp đôi Nam Viện của chúng ta cứ be như vậy sao?)

(Không đúng…. Trần Lục Nam cũng quá vô nhân đạo rồi, Lâm Viện không phải là đang báo an toàn cho người hâm mộ của anh sao, thế nhưng anh lại kiện người ta xâm phạm hình ảnh của anh? Anh cũng thật nhỏ nhen quá, người đàn ông như vậy thật sự khiến người ta không nói nên lời.)

(Tôi thực sự muốn hỏi Lâm Viện đã làm sai điều gì…. Chụp một bức ảnh để báo với người hâm mộ của anh rằng anh đã an toàn cũng bị anh khởi tố sao?)

(Thương tiếc cho Lâm Viện.)

(Những người hâm mộ nói đau lòng cho Lâm Viện hãy câm miệng đi, chẳng lẽ các bạn không biết Weibo của Lâm Viện thực sự có ý nghĩa gì hay sao? Rốt cuộc cô ta đang muốn báo bình an hay là muốn khuấy động scandal, trong lòng các bạn tự không có não sao?)

(Bảo vệ anh trai! Đả đảo những kẻ ăn vạ đi!)

(Aaaaaaaaaaaaa chẳng lẽ không có ai tò mò tại sao lần này anh trai lại trả lời cứng rắn như vậy sao, trước đây không phải là anh đều không quan tâm đến những cái này sao.)

Người hâm mộ và cư dân mạng thực sự rất tò mò, loại chuyện này trước đây chưa từng có, thậm chí còn cực đoan hơn, nhưng Trần Lục Nam và phòng làm việc đều chưa bao giờ phản ứng lại.

Đây là lần đầu tiên xuất hiện lá thư luật sư như thế này, đối tượng còn là đối tác đã từng hợp tác.

Trong lúc nhất thời, có rất nhiều ý kiến khác nhau.

Bên dưới có vô số bình luận từ người hâm mộ, họ vô cùng tò mò.

Thậm chí còn có người hâm mộ tò mò, Trần Lục Nam có cập nhật mới Weibo vì điều này hay không.

Trần Lục Nam có một tài khoản Weibo, nhưng về cơ bản một năm rưỡi rồi anh cũng không cập nhật mới một lần nào.

Lần cập nhật cuối cùng dường như là đã cách đây vài năm rồi, đó là chia sẻ một bộ phim điện ảnh, sau đó, Weibo cũng không còn cập nhật mới nào nữa.

Người hâm mộ mong chờ các vì sao sáng, nhưng họ không thể đợi được.

Nhan Thu Chỉ ngơ ngác nhìn bình luận trên Weibo của phòng làm việc của Trần Lục Nam, thư luật sư chính quy, ngôn ngữ cũng vô cùng nghiêm túc lạ thường.

Đại khái có nghĩa là, sau này đừng đến ăn vạ sếp của chúng tôi, sếp trong sạch, và một số vụ bê bối trước đây cũng được làm sáng tỏ ở đây.

Ông chủ của họ chưa bao giờ có bất kỳ mối quan hệ không chính đáng nào với bất kỳ ai, hy vọng đại đa số cư dân mạng sẽ biết.

Nếu lại có lần tiếp theo, hãy đợi nhận thư luật sư.

Cô đang ngây người đọc thì Thẩm Mộ Tình đã gọi điện thoại đến.

"Cậu đọc được chưa?"

"Ừm."

Giọng nói cô khàn đi.

Thẩm Mộ Tình nhíu mày: "Giọng của cậu sao thế? Có phải là khóc rồi không?"

"Không có."

Nhan Thu Chỉ hít sâu một hơi, đứng dậy khỏi sàn nhà, bước vào phòng tắm của phòng ngủ chính và nói nhỏ: "Tớ đang rửa mặt."

Thẩm Mộ Tình trả lời, nhanh chóng nói: "Nhan Nhan, kỳ thật tớ vẫn luôn cảm thấy Trần Lục Nam không làm gì sao, anh ấy và Lâm Viện bị chụp ảnh cũng đã được giải thích rồi, cư dân mạng đều biết, cậu…… có cảm giác gì khác không?"

Cô ấy là một người bạn tốt, mặc dù luôn đứng về phía Nhan Thu Chỉ một cách vô điều kiện, nhưng Thẩm Mộ Tình luôn cảm thấy hai người có tình cảm với nhau, nên cô không đành lòng nhìn họ cứ như vậy mà tan rã.

Trong thâm tâm cô ấy, cô ấy vẫn hy vọng hai người sẽ có thể hòa giải được.

Nhan Thu Chỉ dừng lại và nói: "Không có."

Thẩm Mộ Tình: "Hả?"

Cô ấy không nhịn được hỏi: "Vẫn là vì chuyện đứa nhỏ sao? Kỳ thật tớ cảm thấy Trần Lục Nam có thể là không phải không muốn có con với cậu đâu, có thể là có hiểu lầm gì khác rồi?"

Theo sự hiểu biết của Thẩm Mộ Tình về Trần Lục Nam, anh không phải là người sẽ cũng người khác thảo luận chuyện này.

Mặc dù đối tượng đó là Cha Trần, anh cũng không thể nói với cha Trần về kế hoạch của mình.

Đối với Trần Lục Nam, cha Trần là một người cha có thể có cũng có thể không, anh ghét còn không được, tại sao có thể sẵn sàng nói cho ông ấy biết được những suy nghĩ trong lòng anh chứ.

Nhan Thu Chỉ cầm lấy khăn mặt ở bên cạnh lau mặt, khàn giọng trả lời: "Ừm."

Hai mắt Thẩm Mộ Tình sáng lên: "Vậy cậu là…."

"Không có."

Nhan Thu Chỉ dùng khăn mặt ấn vào mi mắt của mình, nói nhỏ: "Tình Tình, tớ hơi mệt, muốn nghỉ ngơi chút."

Thẩm Mộ Tình há hốc miệng, vội vàng đồng ý nói: "Được, vậy bây giờ tớ không làm phiền cậu nữa, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tớ nhé."

"Được."

Nhan Thu Chỉ dừng lại một chút rồi nói: "Khi tớ vừa về, Trần Lục Nam đã đến đây."

Thẩm Mộ Tình sửng sốt: "Hả?"

Nhan Thu Chỉ mím môi thì thào nói: "Chúng tớ nói chuyện một lúc."

"Tên khốn này làm cho cậu khóc sao?"

"Không phải."

Nhan Thu Chỉ cười khổ: "Không phải là vì anh ấy, thật ra ngay cả khi không có Lâm Viện, thì chúng tớ cũng sẽ đi đến bước này thôi."

Cô nhẹ nhàng nói: "Bây giờ tạm thời ly thân cũng rất tốt."

Thẩm Mộ Tình hiểu: "Được rồi, vậy cậu có chuyện gì cũng đừng giấu ở trong lòng, nói với tớ nhé."

"Được."

Vì sự xuất hiện của Trần Lục Nam, Nhan Thu Chỉ cũng quên mất việc chia sẻ chương trình tạp kỹ "Sống chậm".

Sau khi ra khỏi phòng tắm, cô nhìn thấy tin nhắn Wechat nhận được.

Nhan Thu Chỉ nhìn thời gian, kỳ thật vẫn còn sớm.

Mới mười giờ rưỡi, sống chậm bắt đầu phát sóng lúc mười giờ.

Cô dừng lại, bật tivi trong căn hộ lên.

Không thể nói là vì sao, ma xui quỷ khiến như thế nào chỉ là muốn xem một chút.

Ngay khi cô vừa bật lên, đúng lúc là cảnh quay của cô và Trần Lục Nam.

Hai người đứng bên cạnh nhau, trông có vẻ lạnh lùng và hờ hững, không quá quen thuộc, nhưng làn bom đạn đã kéo hai người lại gần nhau.

(Aaaaaaaaaaaa trời ơi! Trần Lục Nam vậy mà lại tham gia ghi hình sống chậm cùng Nhan Thu Chỉ sao??? Chỉ có tôi là bây giờ mới biết sao????)

(Chị em bên trên, thật sự chỉ có bạn thôi.)

(Thông báo đã được đăng từ tuần trước rồi aaaaaaaaa! Tôi đến vì hai người đó.)

(Ôi ôi ôi ôi ôi ôi ôi Giá trị nhan sắc hai người này cũng quá cao đi mà, rõ ràng là không có hành động thân mật nào, nhưng tại sao tôi cảm thấy hai người rất ăn ý nhỉ?)

(Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy.)

(Xong rồi….Tôi muốn đứng về cặp đôi Trần Nhan.)

(Chị em ơi….. Đừng đứng yên, phòng làm việc của Trần Lục Nam lúc này đang rất cứng rắn, Lâm Viện vừa bị tố cáo đó.)

……..

Nhan Thu Chỉ nhìn vào làn bom đạn hiện lên nhấp nháy đó, nhất thời không biết mình nên khóc hay nên cười.

Sống chậm là một chương trình tạp kỹ ấm áo, với nhiều clip cảm động và hài hước.

Trong nháy mắt, liền đến cảnh mấy người Nhan Thu Chỉ đi câu cá.

Cô nhìn bộ dạng ngây thơ của mình, rất là bất lực.

Sau đó, Nhan Thu Chỉ không cẩn thận bị ngã, Trần Lục Nam đã chạy đến.

Đó cũng là lúc cô mới hoảng hốt nhận ra, dường như Trần Lục Nam là người đầu tiên chạy từ nơi xa nhất đến khi cô bị ngã.

Không chỉ là cô, ngay cả những cư dân mạng đang xem chương trình tạp kỹ cũng phát hiện ra điều đó.

(Chờ một chút….Tôi thực sự không nhịn được, tôi thực sự rất muốn đứng về phía đôi này rồi.)

(Chết tiệt! Các bạn có nhận ra không, Trần Lục Nam thực sự ở cách xa Nhan Thu Chỉ nhất, nhưng khi cô ấy bị ngã Trần Lục Nam lại là người đầu tiên chạy đến.)

(???? Không phải là Mục Hân đang ở ngay bên cạnh sao, tại sao cô ấy không giữ lấy Nhan Thu Chỉ ngay lập tức chứ.)

(Aaaaaaaaaaaa Trần Lục Nam là một người đàn ông đích thực mà!)

(Mẹ ơi, tôi bị giết bởi cảnh Trần Lục Nam một tay cầm mũ của Nhan Thu Chỉ rồi hahahahaha.)

(Khi Nhan Thu Chỉ ngã xuống được vớt lên nhìn rất ngốc ấy, đại mỹ nữ vậy mà lại có biểu cảm như vậy, mọi người nhanh chụp ảnh màn hình lại nhé!)

……..

Nhan Thu Chỉ thật sự không nói nên lời.

Cô tiếp tục xem tiếp, đến khi trở về lều để thay quần áo và tắm rửa, còn nhìn thấy được cuộc nói chuyện của Trần Lục Nam và cô Đồng, yêu cầu cô ấy mang quần áo cho cô.

Chương trình tạp kỹ được chia làm hai đoạn, phần này kết thúc sau khi mọi người ăn cơm tối xong.

Sau khi chương trình tạp kỹ kết thúc, Nhan Thu Chỉ, Trần Lục Nam, Thiệu Việt và những người khác tại thời điểm này đã lên hot search rồi.

Rất nhiều người đã bị thu hút bởi vẻ ngoài xinh xắn ngốc nghếch của Nhan Thu Chỉ, họ không bao giờ nghĩ rằng hóa ra Nhan Thu Chỉ lại có bộ dạng này, ngây ngốc lại đáng yêu.

Đến nỗi cảm giác cặp đôi cùng với Thiệu Việt, dường như vẫn còn tồn tại.

Ngoài ra, sự ăn ý khó hiểu của cô với Trần Lục Nam cũng khiến khán giả không khỏi tò mò.

Nói tóm lại, đêm nay, Nhan Thu Chỉ là người chiến thắng lớn nhất.

Khi cư dân mạng điên cuồng nhục mạ Lâm Viện, Nhan Thu Chỉ giống như một bông hồng nở rộ, được mọi người săn đón và yêu mến.

Cô nhìn lướt qua tin tức trên Weibo, cũng không có quá nhiều cảm xúc, cô tắt tivi và trở về phòng ngủ.

Đêm nay, Nhan Thu Chỉ có rất nhiều giấc mơ.

Những giấc mơ hỗn độn quấn lấy nhau, khiến cô cả đêm ngủ không ngon, cuối cùng cô bị lời nói của Trần Lục Nam dọa tỉnh dậy.

Anh giống như ở một khoảng cách rất gần nói với cô: "Trước đây anh nói với em rằng anh thích em, đó là lừa em đó."

Anh nở nụ cười, ánh mắt tràn đầy trêu tức: "Em thật là dễ lừa, những lời này mà em cũng tin được."

Hình ảnh vừa chuyển, biến thành Nhan Phong, ông ấy đưa tay về phía Nhan Thu Chỉ, lòng bàn tay rộng và ấm áp, ông ấy ôm cô nói: "Nhan Nhan, cha đưa con về nhà nhé, trong nhà rất ấm áp, trong nhà còn có em trai và dì nữa, họ sẽ thích con."

Nhan Thu Chỉ đi theo ông ấy, nhưng cuối cùng, cô không chỉ không có nhà, cô còn mất đi người mẹ yêu quý nhất.

…………

Nhan Thu Chỉ bị bừng tỉnh, cô ngồi dậy khỏi giường.

Cô đưa tay sờ sờ khuôn mặt mình, không chút kinh ngạc nào sờ được cảm giác tê dại, là nước mắt.

Nước mắt vì khóc trong giấc mơ.

Nhan Thu Chỉ ngửa đầu lên, lại nằm trở lại.

Cô cảm thấy mình như bị điên vậy, tại sao nằm mơ cũng đều là những người này chứ.

Nhan Thu Chỉ mở điện thoại di động xem thời gian chuyển động, mới là năm giờ sáng.

Cô suy nghĩ một chút, click mở vào Wechat.

Không ngờ, cô nhìn thấy hàng trăm tin nhắn trong nhóm chat nóng đêm khuya của bốn người họ.

Nhan Thu Chỉ dừng ngón tay, click mở vào xem

Đó là một chủ đề bắt đầu vào lúc mười hai giờ đêm qua, Khương Thần, Thẩm Mộ Tình và Trình Trạm đều ở đó.

Cô lướt xuống bên dưới xem, chủ đều bắt đầu từ Khương Thần.

Khương Thần: (Hình ảnh.)

Thẩm Mộ Tình: (Đây là cái gì?) Khương Thần: (Vợ của ai đố chạy rồi, mượn rượu giải sầu thôi.)

Thẩm Mộ Tình: (Đáng đời!)

Khương Thần: (Cô nói đúng, người này thật sự là đáng đời, chỉ khổ chúng tôi thôi.)

…..

Một lượt đi xuống, thỉnh thoảng Trình Trạm sẽ xuất hiện để báo cáo tiến độ một chút.

Nhan Thu Chỉ nhìn chằm chằm vào bức ảnh chụp trong giây lát, chỉ cảm thấy bọn họ là đang cố ý vậy, cố ý gửi những tin nhắn đó vào trong nhóm.

Rõ ràng là không nên quan tâm, nhưng Nhan Thu Chỉ không thể không nhìn chằm chằm vào những bức ảnh chụp hết lần này đến lần khác.

Khuôn mặt người đàn ông ẩn trong bóng toois, có thể thấy họ đang ở trong một phòng bao, xung quanh cũng không có ai khác, chỉ có Khương Thần và Trình Trạm, trên bàn có để rất nhiều rượu, toàn là loại đắt tiền và xa hoa.

Góc nghiêng mặt của mười đàn ông mượt mà, giống như một bản điêu khắc. Mặc dù là tư thái uống rượu, cũng không khiến người ta cảm thấy chán ghét, ngược lại lại có cảm giác có hương vị khác.

Cô nhìn một lúc lâu, sau đó đưa tay vỗ nhẹ vào mặt mình.

Nhan Thu Chỉ cô điên rồi sao, tại sao lại cảm thấy cảm giác không an toàn này có hương vị với người đàn ông chó này chứ?

Cô không phải là người không có người cần.

Nhan Thu Chỉ tỉnh táo lại, thức dậy dằn vặt khuôn mặt mình.

Hôm nay cô có một buổi thử máy cho một bộ phim truyền hình, cô nhất định phải xuất hiện với phong độ tốt nhất chứ không phải là bộ dạng luộm thuộm như hiện tại.

Sau khi Nhan Thu Chỉ thu dọn đồ đạc của mình, cô thong thả ung dung ăn sáng, sau đó mới bảo Châu Châu đến đón mình: "Chị Nhan Nhan, tối qua chị có xem chương trình tạp kỹ không?"

Châu Châu tỏ ra rất hào hứng: "Biểu hiện của chị trong chương trình tạp kỹ rất tốt đó, mọi người đều rất thích chị."

Nghe vậy, Nhan Thu Chỉ cười nhẹ: "Thật vậy sao?"

"Thật vậy mà."

Châu Châu nói: "Em không ngờ rằng thần tượng của em trong chương trình tạp kỹ cũng rất tốt, mặc dù không nói nhiều, nhưng thật sự rất giỏi."

Cô ấy nói: "Điều quan trọng nhất là anh Trần còn cứu chị nữa."

Nhan Thu Chỉ: "….."

Cô nheo mắt "ừm" một tiếng rồi nói: "Đúng vậy."

Châu Châu hào hứng nói: "Nhưng thật đáng tiếc khi cư dân mạng đều không dám đứng về cặp đôi của hai người."

Nhan Thu Chỉ nhìn cô ấy.

Châu Châu nghĩ rằng đêm qua cô không lên mạng, nên nhanh chóng chuyển tiếp những gì đã xảy ra trên mạng cho cô xem, cuối cùng cảm khái nói: "Thần tượng của em thật sự quá cứng nhắc, trước đây anh ấy chưa bao giờ như vậy."

Cô ấy khẽ lẩm bẩm: "Tôi thấy anh Trần nói chuyện siêu phàm, nhiều người đều nói là anh ấy có phải là đã có người yêu rồi không, hay là cô bạn gái giấu mặt đang giận dỗi ghen tuông nên mới làm như vậy."

Nhan Thu Chị bị sặc.

Cô ho dữ dội nhìn Châu Châu: "Cái gì mà tức giận ghen tuông nên mới như vậy chứ?"

Châu Châu nhìn cô, nghiêm túc phân tích nói: "Anh Trần không phải loại người sẽ tính toán chi li, trong giới giải trí anh có đủ danh tiếng và lợi ích, có rất nhiều lần người khác ăn vạ anh ấy cũng không quan tâm, nhưng chị xem lần này, đột nhiên anh ấy lại khởi tố Lâm Viện."

Châu Châu nói: "Chuyện này chắc chắn không phải là anh ấy tự quan tâm, nhất định là do bạn gái hoặc người yêu đã tức giận nên mới làm tuyệt tình như vậy."

Ít nhất mọi người đều nghĩ như vậy. Một người đàn ông ban đầu không quan tâm đến những điều này, nếu một ngày anh ấy quan tâm đến nó nhất định là bởi vì người bên cạnh có những bước chuyển biến trong chuyện cũ nên mới như vậy.

Nhan Thu Chỉ không nói gì.

Châu Châu tiếp tục cảm khái: "Cũng không biết anh Trần thích người như thế nào, lại là người lợi hai như vậy khiến cho anh Trần lần đầu tiên không là một quý ông."

"….."

Nhan Thu Chỉ mơ hồ trả lời: "Nói không chừng chỉ là tôi không nghĩ là bị ăn vạ, căn bản là người không thích thôi."

"Vậy không có khả năng."

Châu Châu khẳng định nói: "Đàn ông suy nghĩ khác phụ nữ, anh Trần chắc chắn là vì người yêu quan tâm nên mới làm như vậy."

Nhan Thu Chỉ nhìn cô ấy, đánh giá một lát rồi nói: "Tiểu Châu Châu, em dường như rất nhiều đàn ông nhỉ?"

Châu Châu mỉm cười nhìn Nhan Thu Chỉ nói: "Cũng không thể nói là hiểu, em chỉ hiểu một chút về anh Trần thôi, dù sao em cũng thích anh ấy năm sáu năm rồi."

Người hâm mộ trung thành, đối với thần tượng vẫn có chút hiểu biết.

Nhan Thu Chỉ ngắt lời cô ấy: "Đừng nói về anh ấy nữa, chị đọc kịch bản lát."

"Được."

Châu Châu lập tức im lặng.

Nhan Thu Chỉ cúi đầu đọc kịch bản, nhưng suy nghĩ của cô vẫn luôn hướng về những lời Châu Châu vừa nói.

Cô cố gắng tập trung cao độ, một lúc sau mới miễn cưỡng nhìn vào, đến nỗi người nào đó tạm thời không thể xuất hiện trong đầu cô nữa.

Khi Trần Lục Nam tỉnh lại, đầu vẫn còn đau.

Anh đã rất nhiều năm không uống nhiều rượu như thế này rồi, tối hôm qua sau khi rời khỏi chỗ Nhan Thu Chỉ, anh chán nản đến mức thở không ra hơi, đúng lúc Khương Thần gọi điện thoại đến, Trần Lục Nam không thoái thác mà trực tiếp đi thẳng tới đó.

Thực tế, anh vẫn luôn không biết, tại sao đoạn hôn nhân này của anh và Nhan Thu Chỉ lại biến thành như bây giờ.

Anh chưa bao giờ nghĩ rằng đối với Nhan Thu Chỉ, ở bên anh là khiến cho người ta khó chịu.

Trần Lục Nam nhắm mắt đưa tay xoa xoa thái dương đang đau nhức.

Sau khi tỉnh táo lại một lúc, Trần Lục nam đi xuống lầu.

Vì sự vắng mặt của Nhan Thu Chỉ, nên dì cũng không tới nữa.

Trần Lục Nam vào bếp rót một cốc nước để uống, định làm gì đó cho mình ăn thì khi vừa mở tủ lạnh ra anh đã nhìn thấy món sữa chua yêu thích của Nhan Thu Chỉ.

Anh dừng ngón tay lại một chút, ma xui quỷ khiến lại mở một lọ ra.

Sữa chua thật sự quá chua rồi.

Trần Lục Nam cau mày uống một hơi cạn sạch, không biết tại sao Nhan Thu Chỉ lại thích loại này.

Anh còn chưa kịp nghĩ sâu hơn, thì anh Vũ đã gọi điện thoại đến trước.

"Alo."

"Vừa ngủ dậy sao?"

"Ừm."

Trần Lục Nam trả lời: "Có chuyện gì vậy?"

Anh Vũ bất lực nói: "Lãnh đạo công ty của Lâm Viện đã tìm tới rồi, nói muốn nói chuyện vi phạm quyền riêng tư này." Anh ấy dừng lại một chút, trầm giọng hỏi: "Anh nghĩ như thế nào?"

"Không gặp."

Trần Lục Nam nhẹ giọng nói: "Không có gì để nói."

Anh Vũ hiểu: "Thật sự không nể mặt chút sao."

Trần Lục Nam khẽ khịt mũi: "Ừm."

Anh Vũ thở dài, nhỏ giọng nói: "Trước đây cũng đâu thấy anh nhẫn tâm như vậy, lần này Lâm Viễn đã đánh trúng điểm mấu chốt của anh rồi sao?"

"Ừm."

Anh Vũ bất lực trả lời: "Được, vậy tôi sẽ nói chuyện với đối phương."

Anh ấy suy nghĩ một chút rồi dặn dò nói: "Nhan Thu Chỉ có phải đã nhìn thấy tin tức của hai người rồi không?"

Trần Lục Nam không phản kháng.

Anh Vũ cười nói: "Được rồi, tôi đã theo anh nhiều năm như vậy rồi, tôi cũng biết anh đang suy nghĩ gì." Anh ấy nói: "Bây giờ hai người đang có chuyện gì vậy?"

Trần Lục Nam: "Không có chuyện gì đâu."

Anh Vũ tặc lưỡi hai lần nói: "Chắc chắn chứ?"

Anh ấy nói: "Vốn tưởng rằng hai người vì chuyện này mà cãi nhau, còn định dạy anh một chiêu, nhưng hiện tại xem ra là không cần nữa rồi."

Trần Lục Nam: "….."

Anh im lặng một lúc, rồi mới nghẹn ngào thốt ra một câu: "Nói đi."

Anh Vũ chế nhạo nói: "Anh thay đổi tính tình trầm mặc của anh đi, phụ nữ thích nghe lời ngon tiếng ngọt, nói nhiều chút, có thể sẽ dỗ dành được người ta."

Trần Lục Nam trầm mặc một hồi sau đó nói: "Vô dụng."

"Có ý gì chứ?"

Giọng nói của Trần Lục Nam có vẻ rất mệt mỏi, anh trầm giọng nói: "Không dỗ được."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK