Ở dưới lầu, lúc Trần Lục Nam nhìn thấy Nhan Thu Chỉ ôm Tiểu Tinh Tinh xuống, sắc mặt anh rõ ràng không được tốt cho lắm.
Anh hơi ngạc nhiên, vội hỏi: “Sao vậy?”
Nhan Thu Chỉ lắc đầu, nghiến răng nói: “Không sao.”
Cô ngồi trên ghế sô pha, hít một hơi thật sâu rồi nói: “Con gái của chúng ta thông minh thế này cũng không phải chuyện gì tốt.”
Trần Lục Nam không hiểu chuyện gì.
Anh nhìn Tiểu Tinh Tinh, Tiểu Tinh Tinh cũng mở to mắt, nhìn anh với vẻ mặt vô tội, sau đó ngọt ngào gọi một tiếng: “Cha, Tiểu Tinh Tinh tắm xong rồi.”
Trần Lục Nam: “Cha biết rồi.”
Anh đưa tay ra sờ đầu Tiểu Tinh Tinh: “Tiểu Tinh Tinh của chúng ta tối nay đã cùng cậu ăn gì vậy?”
Tiểu Tinh Tinh mở to mắt, bắt đầu đếm ngón tay: “Bọn con ăn cơm, còn có ăn hai đùi gà lớn, ngon lắm đó.”
Trần Lục Nam cười, sau đó nói tiếp: “Ai làm vậy?”
“Cậu làm đó.”
Tiểu Tinh Tinh cười nói: “Cậu làm đùi gà siêu ngon luôn.”
Nhan Thu Chỉ liếc con bé một cái: “Vua nịnh nọt.”
Trần Lục Nam: “…”
Tiểu Tinh Tinh chớp mắt: “Cha mẹ ăn gì vậy?”
Trần Lục Nam nói với con bé: “Cha mẹ ăn thịt nướng, Tiểu Tinh Tinh có muốn ăn không?”
“Muốn nha, muốn ăn nha.”
Tiểu Tinh Tinh kích động nói: “Khi nào cha mới dẫn Tiểu Tinh Tinh đi ăn đây?”
Trần Lục Nam: “…”
Anh nhịn cười, nhéo khuôn mặt tròn trịa của con bé rồi nói: “Ngày mai dẫn Tiểu Tinh Tinh đi được không?”
“Dạ được, dạ được.”
Tiểu Tinh Tinh kích động vỗ tay, thời gian không còn sớm nữa, nhưng con bé vẫn rất có tinh thần.
Cả buổi tối không nhìn thấy Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam nên Tiểu Tinh Tinh hơi dính hai người họ.
Nhan Gia Trì tối nay ngủ lại bên này, Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam nói chuyện với cậu ta một lát, sau đó mới bế Tiểu Tinh Tinh lên lầu.
Đều là người một nhà, cũng không có gì để ý.
Hai người dỗ Tiểu Tinh Tinh ngủ xong, Nhan Thu Chỉ về phòng thở dài.
Trần Lục Nam liếc nhìn cô, sau đó cười hỏi: “Sao vậy?”
Nhan Thu Chỉ nhìn anh, tiếp tục thở dài: “Anh biết lúc nãy xuống lầu, Tiểu Tinh Tinh đã nói gì với em không?”
Trần Lục Nam lắc đầu.
Nhan Thu Chỉ nhắc lại những lời Tiểu Tinh Tinh đã nói lúc nãy, lúc nói đến câu cuối cùng, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Sau này trước mặt Tiểu Tinh Tinh, anh không được hôn em nữa đấy.”
Trần Lục Nam: “…”
Anh nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu anh không hôn em, Tiểu Tinh Tnh có nghi ngờ tình cảm giữa chúng ta có gì không ổn không?”
Nhan Thu Chỉ nghẹn họng.
Cô trừng Trần Lục Nam một cái, lẩm bẩm: “Con bé còn nhỏ, sao có thể hiểu được nhiều vậy chứ.”
Trần Lục Nam lắc đầu cười nói: “Em đừng đánh giá thấp con gái anh, nó tưởng tượng còn phong phú hơn chúng ta đấy.”
Nhan Thu Chỉ im lặng vài giây: “Đều trách Tình Tình, không có chuyện làm lại dẫn Tiểu Tinh Tinh xem phim gì chứ.”
Cô nói: “Còn nói với con bé đó là hôn môi.”
Trần Lục Nam cười thành tiếng, anh không nói với vợ mình rằng, thật ra Tiểu Tinh Tinh đã hỏi vấn đề này cách đây rất lâu rất lâu rồi.
Tiểu Tinh Tinh thích xem phim truyền hình, hơn nữa còn xem rất chuyên chú nữa, nếu không phải hai người họ đều khá nghiêm khắc, giới hạn thời gian xem phim của con bé, thì con bé có thể ngồi trước tivi cả ngày, chính là cái kiểu không thể rời mắt kia đấy.
Có một lần trước đây, Nhan Thu Chỉ đang quay phim bên ngoài, Tiểu Tinh Tinh và Trần Lục Nam ở nhà.
Lúc ăn tối, con bé muốn xem ti vi, lúc đầu Trần Lục Nam nghĩ con bé muốn xem phim hoạt hình nên cũng không ngăn lại.
Kết quả đợi lúc anh từ trong bếp ra, anh đã thấy đó là bộ phim thần tượng nổi tiếng trong thời gian đó.
Lúc đó, hai nhân vật chính trên ti vi đang hôn môi, Tiểu Tinh Tinh mở to mắt, chỉ vào tivi rồi hỏi anh: “Cha, hai người họ đang làm gì vậy?”
Trần Lục Nam không nói nên lời.
Anh im lặng một lúc rồi mới nói với Tiểu Tinh Tinh rằng, bọn họ đang hôn nhau.
Nhưng Trần Lục Nam nói vẫn tinh tế hơn chút, điều anh không ngờ là Thẩm Mộ Tình lại trực tiếp như thế, nói thẳng với con bé rằng bọn họ đang hôn môi.
Nghĩ đến đây, Trần Lục Nam cũng có chút đau đầu.
Anh nhéo lông mày, an ủi Nhan Thu Chỉ: “Đừng nghĩ nhiều quá, như vậy cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu.”
Anh nói: “Ít nhất chúng ta có thể phổ cập khoa học cho Tiểu Tinh Tinh từ nhỏ.”
Nhan Thu Chỉ: “…Phổ cập khoa học thế này có phải quá sớm rồi không?”
Trần Lục Nam cười: “Không sớm, con bé thông minh lắm.”
Anh nói: “Như vậy ở trường học, cũng không sợ con bé bị người ta bắt nạt.”
Hai người đều đã nói với Tiểu Tinh Tinh rằng, việc hôn nhau này ngoại trừ người nhà ra, thì người khác không được phép.
Nếu ở ngoài, có người nói thích Tiểu Tinh Tinh, muốn hôn Tiểu Tinh Tinh là chuyện không thể.
Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam không gật đầu, thì con bé không được làm chuyện này.
Trẻ nhỏ không hiểu biết nhiều, có nhiều lúc bị lừa làm những việc ngoài tầm với.
Không phải mỗi bậc cha mẹ đều có thể ở bên cạnh con cái mãi, Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam cũng vậy, cho nên bọn họ chỉ có thể nói những chuyện này với Tiểu Tinh Tinh khi con bé còn nhỏ, chuyện gì nên làm và chuyện gì không làm.
Ngoan ngoãn hiểu chuyện, cũng không phải chuyện gì cũng nghe theo.
Lịch sự cũng không phải cái gì cũng phải đáp ứng, mà phải biết từ chối cho dù đó là ai.
Tối nay, Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam lại nằm trên hotsearch cả một đêm.
Bởi vì tình cảm của bọn họ vẫn như thường, fans đang mong chờ tập hai của chương trình tạp kỹ của Tiểu Tinh Tinh lên sóng.
Tập thứ hai không phải quay ở nhà mà là một địa điểm khác.
Nhan Thu Chỉ phát hiện bối cảnh hơi giống với chương trình một đứa trẻ và bố của mình ra ngoài du lịch mà cô đã xem trước đây, nhưng lần này những đứa nhỏ tham gia chương trình có độ tuổi nhỏ hơn một chút, cho nên cũng không thú vị như vậy nữa.
Lần thứ hai đi đến một khu du lịch đẹp mắt, cũng cùng hai gia đình khác gặp nhau.
Nhan Thu Chỉ không quen lắm nhưng Trần Lục Nam đã tương đối làm quen được rồi.
Ba gia đình sống trong một biệt thự, ngoại trừ lúc quay phim thì ban đêm có thể tách ra.
Điều này đối với Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam khá tốt.
Bọn họ đều là kiểu người không quen bị người khác xâm nhập vào nơi riêng tư của mình, tách ra có thể tự do hơn một chút.
Chương trình sẽ phát sóng vào lúc mười giờ.
Tiểu Tinh Tinh đêm nay ngủ sớm, chỉ có Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam ở trong phòng xem.
Sau hai tuần đầu phát sóng, Tiểu Tinh Tinh đã trở thành cây hút vô số fan hâm mộ.
Con bé có được sự cưng chiều của rất nhiều anh chị, cho nên lúc một nhà ba người xuất hiện, mọi người không còn quan tâm đến Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam nữa mà chỉ spam tên của Tiểu Tinh Tinh.
[Hu hu hu, Tiểu Tinh Tinh của chúng ta cuối cùng cũng xuất hiện rồi.]
[Aaaaa, các chị em mau 快点给小星星排面]
[Tiểu Tinh Tinh hôm nay đáng yêu quá đi!]
[Muốn lừa tôi để sinh sinh con gái hả! Hu hu hu Tiểu Tinh Tinh đáng yêu quá.]
[Thầy Trần à, tôi nhất định sẽ đến nhà anh để trộm Tiểu Tinh Tinh đi.]
[Tiểu Tinh Tinh nhìn bên này nè, tất cả chúng tôi đều rất nhớ Tiểu Tinh Tinh.]
Nhan Thu Chỉ nhìn vào màn hình đầy bình luận, chọc chọc cánh tay của Trần Lục Nam: “Có phải chúng ta bị con gái chiếm sóng rồi không?”
Trần Lục Nam nhéo tay cô, nở nụ cười: “Hình như là vậy đấy.”
Nhan Thu Chỉ: “…”
Cô nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc, sau đó thở dài nói: “Được thôi, vậy thì để Tiểu Tinh Tinh chiếm đi.”
Ai bảo Tiểu Tinh Tinh là con gái cô chứ.
Tiểu Tinh Tinh tương đối xởi lởi, con bé được dạy dỗ rất tốt, cho dù là cư xử với ai, Tiểu Tinh Tinh cũng rất nhiệt tình lại lịch sự.
Con bé cười lên còn có lúm đồng tiền, nhìn vừa đáng yêu vừa xinh đẹp.
Ngay khi xuất hiện, Tiểu Tinh Tinh đã chào hai đứa trẻ còn lại, ngoại trừ Tiểu Tinh Tinh là con gái thì hai nhà kia đều là con trai.
Hai đứa đều lớn hơn Tiểu Tinh Tinh một tuổi, nhưng nhìn cũng rất điển trai.
Dưới sự chỉ dẫn của Nhan Thu Chỉ, Tiểu Tinh Tinh chào hai anh.
Hai cậu bé cũng rất thích Tiểu Tinh Tinh, một em gái xinh đẹp như vậy thì ai không thích chứ.
Không lâu sau, ba người đã chơi cùng nhau.
Cha mẹ ngồi bên cạnh trò chuyện uống trà còn bọn trẻ thì chơi một bên.
Lúc chơi bên ngoài, Nhan Thu Chỉ và những người khác không nhìn chằm chằm bọn trẻ cho nên, nên lúc này nhìn thấy vậy có hơi ngạc nhiên.
Tiểu Tinh Tinh và hai cậu bé cùng chơi ngoài sân rất tốt, chỉ là chơi một lúc liền bắt đầu tranh sủng.
Sau khi Nhan Thu Chỉ nhìn thấy hai cậu bé tranh nhau bảo Tiểu Tinh Tinh gọi mình là anh trai trên ti vi, cô có hơi ngạc nhiên một chút.
“Tiểu Tinh Tinh, sao em nói chuyện với cậu ấy mãi vậy?”
Tiểu Tinh Tinh đứng chính giữa, không biết phải làm sao.
“Tiểu Tinh Tinh thích tớ mà, đương nhiên sẽ nói chuyện với tớ rồi.”
“Tiểu Tinh Tinh còn không thèm gọi cậu là anh trai đấy.”
Cậu bé hơi đau lòng nói: “Có phải Tiểu Tinh Tinh không thích anh không?”
Tiểu Tinh Tinh chớp đôi mắt to tròn, ngốc nghếch lắc đầu: “Không phải đâu.”
“Vì sao em không gọi anh là anh trai?”
“…Em có gọi rồi mà.”
Tiểu Tinh Tinh không biết phải làm sao.
Con bé nhìn hai người trước mặt, sau khi đôi co vài câu, Tiểu Tinh Tinh nói: “Sao hai anh lại giống mẹ em luôn muốn tranh sủng như vậy chứ?”
Tiểu Tinh Tinh nói: “Mẹ em cứ hỏi cha mãi, thích mẹ em hay thích em, thật là con nít quá đi.”
“…?”
Nhan Thu Chỉ cứng đờ quay đầu lại nhìn Trần Lục Nam.
Trần Lục Nam cũng sững người chốc lát, im lặng nhìn cô.
Thanh bình luận lúc này bùng nổ rồi.
[Ha ha ha…cho nên Nhan Thu Chỉ chính là Nhan Thu Chỉ kiểu này sao?]
[Mẹ nó. Ha ha ha… Tiểu Tinh Tinh nói gì rồi, cậu có biết không?]
[Trong lúc vô tình Tiểu Tinh Tinh đã tiết lộ rồi! Ha ha ha, cười chết mất!]
“Cho nên…lúc riêng tư, thầy Trần phải ứng phó với sự truy vấn của vợ và con gái mình sao?]
[Không phải nói con gái là tình nhân kiếp trước của cha sao, xem ra không sai rồi! Cô Nhan có phải có cảm giác nguy hiểm rồi không?]
[Trẻ con không bao giờ nói dối nha các bạn tôi ơi!]
[Cũng không biết bọn thầy trần sau khi nhìn thấy cảnh này thì không biết cảm thấy thế nào, muốn phỏng vấn một chút quá!]
Thấy những dòng chữ “Ha ha ha” trên thanh bình luận, Nhan Thu Chỉ thật muốn nói với fan rằng cô không có cảm giác gì cả.
Nếu nhất định phải có thì chắc là sau này không chỉ không được hôn trước mặt Tiểu Tinh Tinh mà cò không được nói chuyện.
Đứa nhỏ này quá thông minh rồi!
Trần Lục Nam không nhịn nổi nữa mà khẽ bật cười.
Khoé môi cong lên, nhàn nhạt nói: “Con gái của chúng ta thông minh thật đấy!”
Nhan Thu Chỉ nghiêm mặt nhìn anh: “Phải không?”
Cô lạnh lùng hỏi: “Anh thấy vậy sao?”
Trần Lục Nam dừng lại và đổi lời ngay lập tức: “Không phải, ý của anh là Tiểu Tinh Tinh làm sao vậy, ngay cả chuyện trong nhà cũng nói ra ngoài, ngày mai anh nhất định sẽ dạy dỗ nó lại.”
Nhan Thu Chỉ cũng lười nhìn anh.
Nói là dạy dỗ nhưng thực tế thì điều mà Trần Lục Nam không nỡ nhất chính là con gái phải chịu dạy dỗ.
Chương trình vẫn tiếp tục.
Sau khi bị Tiểu Tinh Tinh châm chọc, hai cậu bé cũng không tranh cãi nữa, à chỉ im lặng tiếp tục chơi cùng con bé.
Trong sân có hoa có cỏ, Tiểu Tinh Tinh thích hoa nên vẫn luôn ánh mắt vẫn luôn dừng lại chỗ trước mặt kia.
Sau khi nhìn chằm chằm xong, con bé xoay đầu lại nhìn người quay phim ở đằng sau: “Chú ơi, có thể hái hoa này không?”
Anh quay phim hơi ngớ một chút rồi hỏi: “Con muốn hoa sao?”
Tiểu Tinh Tinh lắc đầu: “Không phải ạ.”
Con bé cười tủm tỉm nói: “Con hái tặng mẹ.”
Anh quay phim sững người, hoàn toàn không ngờ tới con bé sẽ nói thế. Anh ta dừng lại một lát rồi thấp giọng hỏi: “Mẹ của Tiểu Tinh Tinh thích hoa sao?”
“Thích ạ!”
Tiểu Tinh Tinh gật đầu, nghiêm túc nói: “Mẹ rất thích hoa, trong nhà con cũng có một khoảng sân trồng hoa.”
Anh quay phim nhận được ám chỉ của đạo diễn, sau đó hỏi tiếp: “Hoa trong sân là do cha của Tiểu Tinh Tinh trồng sao?”
“Đúng vậy ạ.”
Tiểu Tinh Tinh cười hi hi rồi nói: “Con cũng trồng nữa, cha nói đó là quà tặng mẹ, mẹ sẽ rất vui khi nhìn thấy nó.”
…….
Cuối cùng thì, Tiểu Tinh Tinh cũng hái được bông hoa như ý, bởi vì con bé hái hoa nên hai cậu bé cũng được lấy một bông, mang vào phòng tặng cho mẹ của mình.
Chương trình vẫn tiếp diễn, cư dân mạng trên thanh bình luận lại một lần nữa cảm được trước gia đình của Trần Lục Nam và Tiểu Tinh Tinh.
Người nào cũng muốn hướng về cuộc sống gia đình thế nào.
Có tình yêu để vượt qua tất cả.
Nhan Thu Chỉ ngồi trên ghế sô pha im lặng hồi lâu rồi mới lên tiếng: “Em còn tưởng hôm đó tổ chương trình bảo bọn nhỏ làm vậy.”
Hôm đó lúc cô nhận được hoa cũng không hỏi nhiều, bởi vì cả ba đứa nhỏ đều có, cô tưởng do tổ chương trình sắp xếp.
Trần Lục Nam cười khẽ, sau đó ôm người vào lòng: “Có phải em thấy Tiểu Tinh Tinh vô cùng hiểu chuyện hay không?”
“Ừ.”
Nhan Thu Chỉ dựa vào vai anh, mỉm cười: “Không nỡ để con bé lớn lên nữa.”
Cứ muốn con bé mãi trong sáng thiện lương như thế này, không muốn để con bé biết thêm về thế giới sau khi con bé lớn lên.
Trần Lục Nam giơ tay ra xoa nhẹ mái tóc của cô: “Lớn lên cũng có cái tốt, chúng ta cũng không cần lo lắng cuộc sống sau này.”
Nhan Thu Chỉ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Sau khi tập này phát sóng, Tiểu Tinh Tinh thuận lợi được leo lên hot search.
Cho dù là hình ảnh hai cậu bé tranh sủng trước mặt con bé, hay gia đình ba người Tiểu Tinh Tinh, Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam ấm áp, làm cho ai cũng phải cảm động.
Nhan Thu Chỉ xem bình luận của cư dân mạng, có tốt có xấu.
Có người cảm thấy Tiểu Tinh Tinh hiểu chuyện quá mức, có lẽ có sẵn kịch bản hay gì đó, đương nhiên cũng có rất nhiều người biện minh.
Có một vài đứa trẻ thông minh từ lúc sinh ra, đừng ác ý suy đoán về một đứa trẻ, bọn nhỏ có những suy nghĩ hồn nhiên nhất.
Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam cũng không quá quan tâm, họ sẽ tiếp thu những bình luận tích cực.
Còn có không ít người cho họ ý kiến, họ đều xem xét cẩn thận.
Nhưng những loại có ác ý kia, Trần Lục Nam và Nhan Thu Chỉ đều có cùng ý nghĩ, dùng những thủ đoạn đặc biệt để xử lý giải quyết.
Thời gian thấm thoáng trôi qua, trong chớp mắt Tiểu Tinh Tinh đã thích nghi với môi trường, thầy cô và bạn bè ở trường học.
Cũng quen với việc mỗi buổi sớm phải dậy sớm mang cặp sách trên lưng.
Chương trình được phát sóng vào mỗi cuối tuần theo lịch trình, trong chớp mắt, buổi phát sóng trực tiếp cuối cùng được lên sóng.
Tập cuối cùng sẽ được phát sóng trực tiếp để gửi tới mọi người.
Điều này đã bàn bạc xong trước đó, hơn nữa còn đặc biệt chọn vào cuối tuần để phát sóng, sau hai ngày ghi hình, mọi người đều vô cùng hài lòng.
Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam cũng đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, họ đã giải thích cho Tiểu Tinh Tinh biết thế nào là phát sóng trực tiếp, con bé bây giờ đã lớn hơn một chút, thời gian hai tháng trôi qua, Tiểu Tinh Tinh đi học cũng hiểu được nhiều hơn, vốn từ vựng cũng phong phú hơn.
Cũng trở nên xinh đẹp hơn nhiều, mặc dù chỉ mới mấy tháng nhưng thấy lớn hơn nhiều.
Nhưng điều duy nhất không thay đổi đó là vẫn thích đồ ngọt, vẫn thích ăn kẹo.
*
Vào ngày phát sóng trực tiếp, mọi người đều ở cùng một chỗ, địa điểm được chọn là một thành phố phủ tuyết trắng ở phía Bắc.
Tuyết rất đẹp.
Đúng lúc tám giờ sáng, chương trình phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.
Khi phòng phát sóng trực tiếp mở cửa, cả nhà Trần Lục Nam đã đến rồi.
Bọn họ ở giữa sườn núi, lúc bọn họ mở cửa sổ và cửa ra, bên ngoài là một khoảng trắng rộng lớn, vô cùng xinh đẹp.
Khi khán giả bước vào, thấy bọn họ vẫn chưa tới.
Trong máy quay chỉ có một mình Trần Lục Nam, anh đang nghịch máy ảnh với mặt mộc.
“Bắt đầu chưa?”
Trần Lục Nam hỏi nhân viên bên cạnh.
Nhân viên gật đầu: “Đã bắt đầu rồi.”
Nghe vậy, Trần Lục Nam mỉm cười, nhìn vào máy quay nói: “Chào buổi sáng!”
Anh nói: “Các bạn đã ăn sáng chưa?”
Trên thanh bình luận toàn nói chưa.
Và hỏi thăm về Tiểu Tinh Tinh và những người khác.
Trần Lục Nam cũng không biết bọn họ đang nói gì, mỉm cười rồi nói: “Đã lâu không gặp rồi, đây là tập cuối để gặp mọi người, hi vọng mọi người có thể thích.”
Nói xong, anh tự nói một mình: “Thu Chỉ và Tiểu Tinh Tinh chưa dậy nữa, để tôi gọi bọn họ dậy nhé.”
[Được đó, được đó!]
[Gọi Tiểu Tinh Tinh tới trước được không? Nhớ Tiểu Tinh Tinh quá đi mất!]
[Hu hu hu đã hai tháng không gặp rồi, chắc Tiểu Tinh Tinh lớn lên không ít rồi nhỉ.]
[Tôi thích Tiểu Tinh Tinh lắm đó.]
Dưới sự quan sát của mọi người, Trần Lục Nam đẩy cửa đi vào.
Trong phòng tối om, anh cũng không bật đèn, sau khi đặt máy quay ở bên cạnh, anh cúi sát xuống cạnh giường.
Mọi người chỉ thấy anh cúi xuống hôn một người, thấp giọng gọi: “Dậy chưa?”
Ngay sau đó, có người làm nũng nói: “Chưa.”
Bọn họ chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy ai đó đang lật người trong chăn, sau đó nói: “Em buồn ngủ lắm, không muốn dậy đâu.”
Trần Lục Nam cười một tiếng, cũng không nhìn vào máy quay.
Anh đưa tay ra xoa tóc Nhan Thu Chỉ, thấp giọng nói: “Chương trình phát sóng trực tiếp bắt đầu rồi, em chắc là không dậy chứ?”
Nhan Thu Chỉ lắc đầu: “Không muốn dậy, tối qua chúng ta muộn vậy mới ngủ mà.”
Cô nhỏ giọng lẩm bẩm: “Bây giờ là mấy giờ rồi, phát sóng trực tiếp gì mà sớm vậy?”
Khán giả: ???
Tối qua muộn vậy mới ngủ?
Rốt cuộc mấy người đã làm gì vậy?
[Nhan Nhan đang nói mấy lời gì vậy?]
[Hu hu hu…lúc này đây tôi là một quả chanh tinh, đừng ai cản tôi hết!]
[Hai người muộn như vậy còn chưa ngủ, đã làm gì vậy, có thể phát sóng trực tiếp nội dung cho chúng tôi xem không?]
[Chị em ở phía trước này, nếu phát sóng trực tiếp thì bây giờ có thể màn hình đã đen thui rồi, sẽ bị báo cáo đấy.]
Fan đang ở phòng phát sóng trực tiếp, bắt đầu bàn luận sôi nổi.
Nhan Thu Chỉ không biết Trần Lục Nam mang theo máy quay vào, cô chỉ biết máy quay trong phòng đều được quấn khăn và quần áo trước khi bọn họ đi ngủ vào tối qua, nếu là phát sóng trực tiếp cũng là ở dưới lầu, tuyệt đối không thể ở trong phòng cô được.
Cô vốn không nghĩ tới chuyện này.
Cho nên cô cứ làm nũng với Trần Lục Nam trong vô thức như vậy.
Trần Lục Nam hơi ngừng lại một lúc, nhéo má của cô: “Em chắc không dậy chứ?”
“Ừ.”
Nhan Thu Chỉ giơ tay ra kéo cổ anh xuống, còn chủ động hôn một cái: “Để em ngủ thêm ba mươi phút nữa được không?”
Yết hầu Trần Lục Nam lăn lên lăn xuống, nhìn thấy dáng vẻ cô ở trong lòng mình làm nũng, âm thanh lại càng trầm thấp hơn: “Được.”
Anh cúi đầu, hôn lên môi cô: “Vậy anh đi gọi Tiểu Tinh Tinh trước nhé.”
“Ừ.”
Nhan Thu Chỉ yên tâm nghiêng người sang, sau đó lại chìm vào giấc ngủ.
Lúc này, fan trong phòng phát sóng trực tiếp đã bùng nổ rồi!
Sáng nay đúng thật là bị người ta gạt tới rồi “giết” nha! Tổ chương trình sao lại muốn “giết chó” chứ.
Đây là bất hợp pháp nha.
Tức quá đi mất, tức chết mà.
Danh Sách Chương: