• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi đi ra ngoài để quay phim lần nữa, Nhan Thu Chỉ đã ở trong trạng thái thích hợp.

Một diễn viên khác cũng tìm được hướng đi đúng đắn.

Rất nhanh, cảnh quay này liền được thông qua.

Những ngày sau đó, mọi thứ diễn ra suôn sẻ trên phim trường.

Nhan Thu Chỉ rất thích ở trên phim trường cùng Trần Lục Nam, mặc dù không thường xuyên ở cùng nhau, sẽ phân thành nhóm A và nhóm B để cùng quay, nhưng rất vui vẻ.

Được ở bên cạnh người mình yêu, dù có ngã rẽ hay không, được hít thở không khí của cùng một vùng đất nhỏ bé đã là hạnh phúc rồi.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, trong nháy mắt đã tới ngày tập cuối của chương trình tạp kỹ được phát sóng rồi.

Chương trình được chia thành hai tuần phát sóng.

Kể từ khi mối quan hệ của hai người bị phanh phui, người hâm mộ thích tìm kẹo trong các chương trình tạp kỹ, và họ phát cuồng tìm kiếm cái đó, fans hâm mộ cặp đôi của hai người họ đã có mười mấy vạn người, độ hot chủ đề cũng rất cao.

Sau khi bị phanh phui ra, khi biên tập cắt ghép ghi hình hai lần tiếp theo người biên tập cũng không quá nhẫn tâm, ít nhất là vẫn còn để lại một chút ái muội ở trong đó.

Vì cư dân mạng được ăn kẹo đường thì sẽ càng vui hơn.

Mọi người đều biết rõ về mối quan hệ giữa hai người họ, và thậm chí khi đặt phòng khách sạn đạo diễn Quan còn hỏi họ có muốn đặt cùng phòng khách sạn hay là tách ra.

Trần Lục Nam trực tiếp đặt một căn phòng trên tầng áp mái, cực kỳ sang trọng.

Căn phòng hạng sang trên tầng cao nhất có rất nhiều ưu điểm, đương nhiên điểm khác biệt lớn nhất so với những căn phòng khác có lẽ là chiếc Tivi lớn.

Tivi thực sự rất lớn.

Vào buổi tối, hai người đều không có cảnh quay nào, vì vậy Nhan Thu Chỉ đưa Trần Lục Nam trở về khách sạn sớm, dự định sẽ xem chương trình tạp kỹ.

Cô cũng đã tìm Trần Lục Nam đối diễn những cảnh quay ngày hôm sau trước, sau khi đối diễn xong, cũng gần đến giờ phát sóng chương trình tạp kỹ rồi.

Nhan Thu Chỉ vui vẻ bật tivi, vừa mới mở tivi lên, tiếng chuông cửa đã vang lên.

Cô và Trần Lục Nam nhìn nhau, cả hai đều thấy sự bối rối trong mắt nhau.

"Anh đi mở cửa đi."

Trần Lục Nam cau mày: "Đã muộn như vậy rồi."

Nhan Thu Chỉ bật cười, đẩy bờ vai anh: "Anh nhanh đi đi."

Trần Lục Nam không còn cách nào khác, đi tới bên cửa mở cửa ra.

"Tại sao lại là anh ra mở cửa vậy?"

Thẩm Mộ Tình cau mày khó chịu khi nhìn thấy Trần Lục Nam: "Nhan Nhan của tôi đâu rồi?"

Trần Lục Nam: "……"

Anh nhìn những người ở trước mặt, không hiểu nói: "Tại sao các cô lại đến đây?"

Khương Thần chỉ vào Thẩm Mộ Tình nói: "Cô ấy nói muốn đến thăm Nhan Nhan, tôi là lái xe."

Trần Lục Nam nhướng mi, nhìn về phía Trình Trạm.

Trình Trạm nhún vai nói: "Cô ấy nói nếu chúng tôi không thế thì là không nể mặt cô ấy, dù sao đây cũng là lần đầu tiên vợ chồng anh cùng nhau đóng phim, cô ấy muốn đến thăm ban."

Sau khi nói xong, Trình Trạm nhìn Phó Ngôn Trí.

Phó Ngôn Trí lặng lẽ đứng bên canh, trầm mặc không nói gì.

Trần Lục Nam cũng không mong đợi anh ấy trả lời, trừ khi là bị uy hiếp.

"Bác sĩ Phó là bị tôi giới thiệu đến." Thẩm Mộ Tình nói: "Đúng lúc anh ấy nghỉ, tôi nghe Nhan Nhan nói trong đoàn phim có một mỹ nữ, tôi muốn đến làm bà mối."

"……."

Trần Lục Nam nhìn Phó Ngôn Trì: "Cô ấy nói thì anh liền tới sao?"

Phó Ngôn Trí lạnh lùng, nhẹ nhàng nói: "Cô ấy nói nếu không đến là phản bội tổ chức."

Trần Lục Nam: "……"

Nhan Thu Chỉ đã sớm nghe về sự ra đời của họ rồi, cô nhanh chóng chạy từ trong phòng ra.

"Tại sao các cậu lại tới đây vậy?"

Thẩm Mộ Tình đẩy Trần Lục Nam ra, ôm lấy cô: "Tớ đến thăm cậu đó! Tớ đã muốn đến thăm cậu từ lâu rồi, nhưng Khương Trần và những người khác cứ nói không có thời gian, cho nên, họ bảo tớ đừng đến."

Nhan Thu Chỉ cười an ủi cô ấy: "Bây giờ đến cũng như vậy mà."

"Các cậu tính làm cái gì?"

Thẩm Mộ Tình nhướng mày, đột nhiên nghĩ đến ánh mắt ghét bỏ của Trần Lục Nam khi vừa mới nhìn thấy cô ấy, cô ấy trợn mắt nói: "Chúng tớ không quấy rầy chuyện tốt gì chứ?"

Nhan Thu Chỉ không nói nên lời.

Cô đảo mắt: "Chúng tớ định xem chương trình tạp kỹ."

"Tập cuối chương trình cùng nhau nghỉ phép, chính là ở thị trấn Chiết Tinh đó, tớ muốn xem."

Đôi mắt Thẩm Mộ Tình lập tức sáng rực lên.

"Vậy chúng ta nhanh lên đi."

"Đúng rồi."

Cuối cùng thì mọi người đều đến, cũng không thể đuổi mọi người đi được.

Thẩm Mộ Tình hét lên rằng cô ấy đói, muốn ăn cái gì đó, Khương Thần lập tức gọi đồ ăn nhanh và bảo người đưa đến.

Căn phòng rất lớn, có thể chứa được hơn mười người, chứ đừng nói đến là mấy người bọn họ.

Trong lúc chờ đồ ăn nhanh đến, vô cùng náo nhiệt, tuy rằng có chút ồn ào, nhưng Nhan Thu Chỉ khá thích bầu không khí này.

Nhan Thu Chỉ cong môi im lặng nhìn Trần Lục Nam, người vẫn luôn không nói gì nhiều từ khi mọi người đến.

"Anh không vui sao?"

Trần Lục Nam nghiêng người nhìn cô, sau khi chạm vào nụ cười trong mắt cô, liền lắc đầu nói: "Không có."

Nhan Thu Chỉ nhướng mày: "Vậy thì tại sao anh không nói chuyện?"

Trần Lục Nam cười, thấp giọng nói: "Nghe các em nói là được rồi."

Hai người cúi đầu thì thầm ở một bên, cũng không có ai đến quấy rầy.

Thẩm Mộ Tình và Khương Định là hai người không đội trời chung, sau khi nói vài câu, hai người đột nhiên lại cãi nhau.

Nhan Thu Chỉ ăn trái cây trước mặt và xem chương trình, hết sức vui vẻ.

Mười giờ, chương trình tạp kỹ đã chuẩn bị phát sóng.

Đồ ăn nhanh vẫn chưa tới, Nhan Thu Chỉ và Thẩm Mộ Tình đang tức giận co ro trên ghế sô pha để xem.

Trong mười phút đầu tiên không có cảm giác gì, khi đến gần thị trần Chiết Tinh, khi nhìn thấy phong cảnh ở đó, Thẩm Mộ Tình hét lên: "Aaaaaaa đẹp quá."

Nhan Thu Chỉ cười: "Lát nữa sẽ càng đẹp hơn."

Một số người khác ban đầu cũng không quan tâm đến chương trình tạp kỹ, nhưng lúc này cũng nhàm chán, họ ngẩng đầu xem một chút.

"Đúng rồi."

Thẩm Mộ Tình nói: "Lát nữa gọi nhiều đồ ăn nhanh như vậy, chỉ có mấy người chúng ta ăn sao?"

Cô ấy nhìn về phía Nhan Thu Chỉ: "Không phải cậu nói là có mỹ nữ sao, nhanh bảo mỹ nữ cũng đến đây cùng ăn đi?"

Nhan Thu Chỉ nhướng mày: "Chỉ gọi một người thì không tốt lắm?"

Khương Thần nói: "Nếu các cô không ngại, thì gọi đạo diễn và các diễn viên khác nữa đi, tôi sẽ gọi thêm ít đồ ăn nữa."

Nhan Thu Chỉ nhìn về phía Trần Lục Nam.

Trần Lục Nam gật đầu: "Gọi đi, nhiều người càng náo nhiệt."

Dù sao đều đã nhiều người như vậy rồi, thêm chút nữa cũng không ngại gì.

Một lúc sau, đạo diễn, Bác Ngọc và một số diễn viên khác cũng đã tới.

Thẩm Mộ Tình không có hứng thú với những người này, cô ấy có hứng thú với Bác Ngọc, sau khi chào hỏi vài câu xong cô cũng không nói thêm gì nữa.

Nhan Thu Chỉ nhìn cô ấy: "Cậu làm sao vậy?"

"Mỹ nữ khi nào mới đến?"

Nhan Thu Chỉ dở khóc dở cười: "Hóa ra cậu đến không phải là đến thăm tớ, là đến thăm mỹ nhân sao?"

Thẩm Mộ Tình thở dài một tiếng: "Đó không phải là vì khoảng thời gian trước cậu luôn ca ngợi trước mặt tớ sao, tớ muốn xem xem."

"Sắp tới rồi, tớ đã gửi tin nhắn cho cô ấy rồi, cô ấy nói rằng cô ấy sẽ đến khi cô ấy hoàn thành công việc của mình."

"…..Được thôi."

Không lâu sau, đạo diễn Quan và những người khác không có gì để nói với họ, sau khi ăn xong đồ ăn thì liền đi luôn.

Bác Ngọc và mấy người họ có quen biết, nhưng anh ấy vẫn ở lại.

Ngay khi đạo diễn Quan và những người khác rời đi, Quý Thanh Ảnh đã tới.

Ngay khi cô ấy vừa mới xuất hiện, Thẩm mộ Tình liền kích động nói: "Wow wow wow!!! Cậu không khoa trương chút nào, đúng là một đại mỹ nhân."

Quý Thanh Ảnh nghe được những lời này, liền dừng bước chân, cô ấy cúi đầu cười, vừa định nói thì khi ngẩng đầu lên đã vô tình nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Cô ấy sửng sốt một chút, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, vẫn còn chưa kịp phản ứng lại Thẩm Mộ Tình đã chạy tới trước mặt cô ấy.

"Xin chào xin chào, tôi là Thẩm Mộ Tình."

Quý Thanh Ảnh cong môi cười: "Quý Thanh Ảnh."

Thẩm Mộ Tình tự quen thuộc hơn với Nhan Thu Chỉ một chút, cô ấy nhanh chóng quen với Quý Thanh Ảnh.

Nhan Thu Chỉ ở bên cạnh nhìn thấy và thở dài, chưa đầy nửa giờ, cô ấy thậm chí đã đặt lịch hẹn đến chỗ Quý Thanh Ảnh định đặt sườn xám rồi.

Nhan Thu Chỉ không thể không phục kỹ năng giao tiếp này.

Sau một lúc, Nhan Thu Chỉ nhìn về phía Quý Thanh Ảnh: "Cô vừa nói với tôi một lát nữa sẽ rời đi sao, còn có chuyện sao, sẽ không làm chậm trễ công việc của cô chứ?"

Quý Thanh Ảnh mỉm cười nhìn cô: "Không đâu."

Cô ấy nói: "Đã làm xong rồi."

Nhan Thu Chỉ "ồ, ồ" hai tiếng, cũng không hỏi thêm gì nữa.

Cô nghi ngờ liếc nhìn Quý Thanh Ảnh, muốn giới thiệu Phó Ngôn Trí với cô ấy nhưng lại cảm thấy dường như không quá tận lực rồi.

Tuy nhiên, Quý Thanh Ảnh cũng không ở lại quá lâu, mười một giờ hơn thì cô ấy đã rời đi trước rồi.

Ngay khi cô ấy vừa đi, Khương Thần và Trình Trạm đã thảo luận vài câu: "Thật sự là rất đẹp, chẳng trách Thẩm Mộ Tình vẫn luôn kêu gào muốn nhìn thấy người." Trình Trạm uống một ngụm bia, lạnh lùng nói: "Cũng ổn đấy."

Thẩm Mộ Tình không thể tin được nhìn về phía anh ấy: "Cái này gọi là cũng ổn sao?"

Cô ấy nói: "Người này đẹp hơn chín mươi chín phần trăm người trong giới giải trí rồi đó?"

Trình Trạm: "….."

Nhan Thu Chỉ bật cười, không nhịn được nói: "Tình Tình bình tĩnh lại đi, bây giờ Trình Trạm là người đàn ông có tiểu mỹ nữ rồi, cho nên chắc chắn không khen đại mỹ nhân rồi."

"….."

Thẩm Mộ Tình suy nghĩ một chút, cũng đúng vậy.

"Được rồi, vậy tớ tha cho giám đốc Trình."

Trình Trạm kéo môi, bất lực nói: "Cám ơn."

Thẩm Mộ Tình xua xua tay, không thèm để ý nói: "Đừng khách khí."

Với sự náo nhiệt như vậy, chương trình tạp kỹ cũng không ai chú ý xem nữa rồi.

Khi xem đến đoạn sau, Nhan Thu Chi cũng không bao giờ nghĩ rằng đội chương trình sẽ đi xa như vậy, thực sự đột nhiên dừng lại tại thời điểm cô và Trần Lục Nam bước vào căn phòng áp mái nhỏ.

Rất là khiến người ta phải tưởng tượng.

Sau khi tập này được phát sóng, cả hai người cũng đã nhanh chóng lên hot search.

Chính vì Nhan Thu Chỉ lớn lên ở thị trấn Chiết Tinh mà nó trở nên nổi tiếng, sau đó lại mắc lại ở điểm này, người hâm mộ lập tức phát điên lên.

Ai mà không thích những câu chuyện nhỏ mơ hồ và những hình ảnh giới hạn có nhiều chỗ cho trí tưởng tượng chứ.

Mọi người đều thích!

Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam lên căn gác mái nhỉ, kỳ thật cũng không né tránh ống kính máy quay.

Khi còn nhỏ, cô thường ngủ trên gác nhỏ ngắm trăng sao, lúc đó mẹ Nhan sẽ ở cùng cô, lần này trở về, sau khi cô liệt kê cho Trần Lục Nam xong, Trần Lục Nam nói anh muốn đi xem.

Nhan Thu Chỉ không có chút do dự nào, trực tiếp dẫn anh qua đó.

Nhất thời cô cũng quên mất hai người vẫn đang là một đôi, lại cứ ngủ cùng nhau như vậy.

Đương nhiên, hình ảnh chỉ dừng lại khi họ đi vào phòng, lúc sau thì là hẹn gặp lại lần sau.

Tổ chương trình cũng làm rất tốt, và lần này họ lập tức thu hút mong muốn xem tập kết thúc của tất cả mọi người lên cao.

Cư dân mạng ném bom blog chính thức, sôi nổi hò hét lên rằng muốn nhanh chóng đến tuần sau, họ muốn nhìn thấy hai người ngủ cùng nhau.

Nhan Thu Chỉ nhìn những bình luận trên Weibo trên blog chính thức và trên hot search, trong lúc nhất thời cũng không biết ngượng ngùng.

Giờ thì cư dân mạng đều quá bạo gan rồi, thế mà lại muốn xem họ ngủ!!!

Nhưng cô phải thừa nhận rằng không khí cuối cùng của chương trình khiến cô muốn xem nội dung cụ thể sẽ được phát sóng trong tập tiếp theo. Càng đừng nói đến tập tiếp theo còn có cuộc phỏng vấn độc quyền của Trần Lục Nam mà cô không biết nữa.

Cô muốn xem.

Buổi tối khi đi ngủ, Nhan Thu Chỉ cũng thảo luận với Trần Lục Nam về các chủ đề nóng trên hot search.

Trần Lục Nam ôm người vào lòng, nhắm mắt "ừm" một tiếng rồi nói: "Sau đó thì sao?"

Giọng anh bình thản không có bất kỳ sự thay đổi nào.

Nhan Thu Chỉ: "…."

Cô nghẹn họng, trợn tròn mắt: "Không còn sau đó nữa."

Cô vỗ bả vai của Trần Lục Nam, hung dữ nói: "Em cũng không tin anh nghe không hiểu."

Trần Lục Nam mỉm cười, mở mắt ra nhìn cô.

Anh cúi đầu, hôn lên khóe môi của cô và nói: "Anh nghe hiểu rồi."

Anh dừng lại một chút, thì thầm nói: "Tuần sau sẽ biết thôi."

Nhan Thu Chỉ hiểu, anh như vậy là không định nói.

Cô khịt mũi hai cái rồi ngạo nghễ nhìn anh: "Được rồi, vậy thì em miễn cưỡng đợi thêm một tuần nữa vậy."

"Ừm."

Hai người ôm nhau chìm vào trong giấc ngủ, thỉnh thoảng cúi đầu thủ thỉ, ngọt ngào và ấm áp.

Chút ngọt ngào sau hôn nhân này là điều mà nhiều người khao khát.

Những ngày sau đó, Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam vẫn tập trung cho bộ phim điện ảnh.

Hai người cũng không có việc gì khác nên mỗi ngày đều nghiên cứu kịch bản, Bác Ngọc và đạo diễn Quan là người nghĩ ra cái gì thì muốn cái đó, thỉnh thoảng còn có thể truyền cảm hứng cho một số ý tưởng mới từ đó mà sửa đổi kịch bản.

Mỗi một chi tiết nhỏ, cả hai người đều có thể mài giũa rất lâu khiến cho các diễn viên khác đều khổ không nói nổi.

Nhưng Nhan Thu Chỉ có dự cảm rằng chất lượng của bộ phim điện ảnh này nhất định sẽ rất cao.

Không phải cô đang khoe khoang, cô cảm thấy bản thân cô đã tiến bộ rõ rệt, còn về kỹ năng diễn xuất của Trần Lục Nam thì càng không cần nói.

Trần Lục Nam là một người chỉ cần anh diễn thì đều có thể đưa tất cả mọi người nhập vào người.

Anh có loại năng lực đó, người xem phim của anh thì có chín mươi chín phần trăm đều sẽ thích anh, đây chính là năng lực của anh.

Cho dù là kỹ thuật diễn hay là năng lực đồng cảm, anh đều quá mạnh mẽ.

Đôi khi Nhan Thu Chỉ không tìm được cảm giác, khi bắt gặp đôi mắt đó của Trần Lục Nam, cô sẽ bị anh dẫn vào, cứ như vậy nhập vai vào nhân vật của cô.

Không chỉ có Nhan Thu Chỉ, mà ngay cả các diễn viên khác trong đoàn cũng hết lời khen ngợi anh.

Đối diễn với Trần Lục Nam vừa căng thẳng vừa thú vị. Càng quan trọng hơn là, anh có thể khiến mọi người tiến bộ một cách không tự nguyện.

Mặc dù đạo diễn Quan thỉnh thoảng không thích Trần Lục Nam yêu cầu nhiều hơn mình, nhưng về phương diện diễn xuất, anh vẫn phải khen ngợi Trần Lục Nam.

Theo lời của đạo diễn Quan, hai năm không đóng phim, kỹ năng diễn xuất của Trần Lục Nam cũng không hề sa sút chút nào mà ngược lại càng trở nên giàu cảm xúc hơn.

Loại năng lượng sau khi lắng đọng thật đáng kinh ngạc, khiến người ta ngạc nhiên.

Kỳ thật, khi Trần Lục Nam tiếp nhận bộ phim này, anti- fans còn thoát khỏi nhóm.

Đại khái chính là nói hai năm Trần Lục Nam không đóng phim, đi ra nước ngoài du học dường như cũng là chuyên ngành đạo diễn, kỹ thuật diễn của anh nên giảm sút đi…v..v

Nói tóm lại, chính là không mong đợi anh sẽ thể hiện xuất sắc.

Khi Nhan Thu Chỉ nhìn thấy, cô còn rất tức giận và phàn nàn với Trần Lục Nam, Trần Lục Nam cũng không quan tâm tới những nghị luận này, chỉ sờ sờ đầu Nhan Thu Chỉ cười nói: "Những người khác có thất vọng hay không không quan trọng, em thích là được, người yêu anh thích là được rồi."

Nhan Thu Chỉ thật sự được anh an ủi.

Nói cũng đúng.

Trần Lục Nam đóng phim cũng không phải để lấy lòng người khác, bản thân anh thích, người yêu anh thích là được rồi, không cần quan tâm đến những ý xấu đó.

Sự thật cũng chứng minh, Trần Lục Nam vẫn là Trần Lục Nam lợi hại đó.

Một ngọn núi không thể lay chuyển trong giới giải trí, trước mắt, vẫn chưa ai có thể kéo anh xuống khỏi vị trí đó.

Một tuần nhanh chóng trôi qua, càng không nói đến đang trong quá trình bận rộn, cảm giác trải qua càng nhanh hơn.

Ngày hôm sau là buổi phát sóng tập cuối của chương trình tạp kỹ, ngày hôm đó Nhan Thu Chỉ đã hoàn thành công việc sớm hơn, kéo Trần Lục Nam đi ăn lẩu ở gần đó.

Cô rất muốn ăn lẩu, gần đây cũng vừa gầy đi một chút, miễn cưỡng có thể phóng túng một chút.

Cả hai không đưa theo trợ lý, ý định ban đầu của Nhan Thu Chỉ là để Châu Châu và Vương Khang ở cùng nhau, kết quả là hai người này rất tự giác nói với Nhan Thu Chỉ….. Họ không muốn là bóng đèn.

Nhan Thu Chỉ không còn cách nào khác, chỉ có thể đưa Trần Lục Nam đến thế giới của hai người.

Nơi họ quay phim tương đối hẻo lánh, là một nơi được thuê đặc biệt, mang phong cách của Trung Hoa Dân Quốc.

Hai người lái xe đi ra ngoài, khi đến cửa nhà hàng lẩu, Nhan Thu Chỉ đột nhiên đói bụng.

Cô kéo Trần Lục Nam chạy nhanh, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Em đói quá, rất đói."

Trần Lục Nam dở khóc dở cười, thuận theo ý cô.

Cả hai hiện đã hoàn toàn công khai mối quan hệ, cũng không cần quan tâm đến việc sẽ có người chụp lén nữa.

Nhưng vì lý do chuyên môn, họ vẫn cần cố gắng tránh đám đông nhiều nhất có thể.

Sau khi bảo người phục vụ chọn một chỗ ngồi trong góc, Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam cởi mũ và khẩu trang.

Cô nhìn lại người trong nhà hàng lẩu và trò chuyện cùng với Trần Lục Nam: "Có nhiều người nhỉ."

Trần Lục Nam rót cho cô một cốc nước và trả lời: "Cũng tốt."

Anh cúi đầu nhìn Nhan Thu Chỉ: "Em gọi món trước đi."

"Được."

Sau khi gọi món xong, Nhan Thu Chỉ lắc lư nói chuyện với Trần Lục Nam: "Đúng rồi."

Trần Lục Nam ngước nhìn cô.

Nhan Thu Chỉ cười nói: "Trần Hi và Nhan Gia Trì nói muốn đến thăm chúng ta."

Cô nhìn vẻ mặt của Trần Lục Nam, tiếp tục cười nói: "Em đã đồng ý rồi."

"….."

Trần Lục Nam gật đầu, trầm giọng hỏi: "Khi nào?"

"Qua hai ngày nữa, đúng lúc hai đứa nghỉ phép không có việc gì."

Nghe vậy, Trần Lục Nam nhướng mày, nói: "Nhan Gia Trì không cần học bổ túc sao?"

"……" Nhan Thu Chỉ nghẹn họng giải thích với anh: "Cần chứ, nhưng mọi người cũng cần nghỉ ngơi mà."

Trần Lục Nam "ừm" một tiếng dài rồi nói: "Cũng đúng."

Nhan Thu Chỉ nhìn nét mặt khó chịu của anh không biết nên khóc hay cười.

"Anh đủ rồi đấy, cậu ta học ở gần trường cả tháng nay rồi, em lo lắng sẽ xảy ra chuyện."

Hai người họ tuy ít liên lạc nhưng dù sao cũng là chị em, lâu lâu vẫn sẽ tâm sự trò chuyện với nhau.

Nhan Thu Chỉ thực sự rất khao khát tình cảm gia đình, mọi người đều trưởng thành rồi, nhiều chuyện trong quá khứ cũng dần buông bỏ, đương nhiên mối quan hệ với Nhan Gia Trì cũng vì vậy mà nguôi ngoai đi, và thậm chí còn phát triển theo chiều hướng ngày càng tốt hơn.

Thực ra Trần Lục Nam chỉ là ngoài miệng nói không thích thôi, nếu Nhan Gia Trì và những người khác muốn đến đây thật, anh nhất định sẽ chăm sóc học còn tốt hơn cả Nhan Thu Chỉ.

Anh là một người đàn ông mạnh miệng nhưng mềm lòng, lại chu đáo.

Sau khi ăn lẩu xong, Nhan Thu Chỉ đưa Trần Lục Nam đi dạo phố.

Trong khoảng thời gian hai người họ quay phim vẫn luôn ở một nơi hẻo lánh xa xôi, người cùng không có.

"Trần Lục Nam, anh nhìn cái này."

Trần Lục Nam đi theo cô, đưa mắt nhìn sang: "Đây là cái gì?"

Nhan Thu Chỉ nhìn anh rồi nói nhỏ: "Nếu anh không lướt mạng nữa thì anh thực sự sẽ không theo kịp giới trẻ chúng ta đâu, đây là máy chơi game mà giới trẻ hiện nay đều thích chơi, em muốn mua một cái."

Trần Lục Nam dừng lại một chút, sau đó gật đầu: "Được."

Nhan Thu Chỉ: "…..Chỉ như vậy thôi?"

Trần Lục Nam nhìn cô: "Không phải em muốn mua sao?"

Anh nói, đã bắt đầu muốn lấy thẻ ra.

Nhan Thu Chỉ dở khóc dở cười, chọc chọc vào vai anh nói: "Em chơi trò chơi tệ như vậy, tại sao anh còn mua cho em?"

Trần Lục Nam rũ mắt, cười nói: "Không sao mà."

Anh nói: "Anh có thể nuôi nổi em."

Nhan Thu Chỉ: "……"

Nhan Thu Chỉ cũng không ngần ngại, bảo Trần Lục Nam mua một máy chơi găm và một chiếc vòng thể dục, cũng như một số thẻ khác nhau, mua rải rác rất nhiều thứ.

Sau khi mua xong, cô chậm rãi đi dạo cũng Trần Lục Nam.

Lúc này ở trung tâm thương mại có rất nhiều người, nhưng cũng không có ai chú ý đến họ.

Đang đi, Trần Lục Nam đột nhiên giảm tốc độ.

Nhan Thu Chỉ ngẩng đầu nhìn anh: "Làm sao vậy?"

Trần Lục Nam chỉ vào một cửa hàng ở trước mặt nói: "Vào xem thử."

"Hả?"

Nhan Thu chỉ nhìn lên và thấy dòng chữ Cartier.

Cô sững sờ một chút, quay đầu lại nhìn Trần Lục Nam: "Anh muốn mua hay bán đồng hồ sao?"

Trần Lục Nam nắm tay cô đi vào, bên trong chỉ có một đôi khách, sau khi hai người bước vào, người phục vụ chào cô: "Xin chào, xin hỏi cần phục vụ gì không?"

Trần Lục Nam trầm mặc nói: "Lấy nhẫn ra cho tôi xem một chút."

"?"

Nhan Thu Chỉ nghi ngờ quay đầu nhìn anh: "Sao anh đột nhiên lại muốn mua nhẫn?"

Trần Lục Nam nhéo nhéo ngón tay cô, trầm giọng nói: "Ừm, mua cho em đeo."

"….."

Người phục vụ nghe thấy giọng nói của hai người, càng thêm cảm thấy quen thuộc.

Cô ấy tinh tế nhìn kỹ, lúc này mới chú ý đến diện mạo của hai người. Cô ấy là một fan hâm mộ thực sự của Trần Lục Nam, vừa nhìn ở cự ly gần đã lập tức nhận ra hai người họ.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào hai người họ, vô cùng ngạc nhiên.

Nhan Thu Chỉ nghẹn ngào, rất bất đắc dĩ nói: "Không có sao?"

Cô ấy nói nhỏ.

Bọn họ có nhẫn cưới, nhưng viên kim cương quá lớn, Nhan Thu Chỉ đã luôn cất trong két sắt và về cơ bản là chưa bao giờ đeo.

Trần Lục Nam "ừm" một tiếng, nói nhỏ: "Anh sẽ mua cho em một cái đeo hàng ngày."

"……"

Nhan Thu Chỉ suy nghĩ một chút, sau đó cười: "Được, vậy mua thì mua."

Cô cũng không từ chối.

Hai người cúi đầu nói chuyện với nhau, Trần Lục Nam muốn mua cho cô một chiếc cổ điển có đính một chút kim cương, loại này không cao cấp trông rất đơn giản.

Đó là yêu cầu của Nhan Thu Chỉ.

Cô không cần những chiếc nhẫn cao sang đó, những cái đó cô đều có, chỉ cần mua một chiếc nhẫn bình thường hằng ngày vài chục tệ là được rồi.

Tất nhiên, quan trọng hơn là Trần lục Nam đã mua một đôi.

Sau khi đeo nhẫn cho Nhan Thu Chỉ, anh đưa mắt ám chỉ về phía cô.

Nhan Thu Chỉ kéo môi mình lên, ngoan ngoãn đeo nhẫn nam cho anh.

Sau khi làm xong những điều này, Trần Lục Nam cuối cùng cũng vừa lòng.

Khi họ bước vào, ngón tay hai người trống rỗng, khi họ bước ra, họ đã có một cặp nhẫn cùng kiểu trên tay.

Dưới ánh đèn của trung tâm mua sắm, hai người đan ngón tay vào nhau, hai chiếc nhẫn thực sự dán vào nhau, va chạm vào nhau, bị phản chiếu ra ánh sáng khác nhau.

Nhan Thu Chri âm thầm cong môi nhìn Trần Lục Nam: "Đi về thôi?"

"Ừm."

Trên đường về, Nhan Thu Chỉ không khỏi đưa tay lên nhìn nó một lúc lâu.

Cô không có nhiều cảm giác với chiếc nhẫn này, nhưng đây là lần đầu tiên, cô cảm thấy mình đeo nhẫn cũng rất đẹp.

Mặc dù có vẻ như chiếc nhẫn này được mua một cách tình cờ, không có lời thề hay bầu không khí gì, nhưng Nhan Thu Chỉ lại rất thích nó.

Đối với hai người họ mà nói, cảm giác nghi thức phải có, nhưng đôi khi những bất ngờ bốc đồng như vậy dường như cũng cần có.

Trần Lục Nam cười nhìn cô: "Em thích vậy sao?"

Nhan Thu Chỉ giơ tay mình lên nhìn: "Em thích anh, tay của em thật là đẹp."

"….."

Trần Lục Nam cúi đầu cười, dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn qua, yết hầu của anh cuộn lên: "Ừm, rất là đẹp."

Nhan Thu Chỉ ngẩn ra, khuôn mặt đột nhiên trở nên nóng bừng.

Không thể giải thích được, một số suy nghĩ không lành mạnh xuất hiện.

Cô đưa tay xoa xoa lỗ tai, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Tốt hơn hết là anh đừng nói nữa."

Trần Lục Nam nghi ngờ cười.

Nhan Thu Chỉ sờ sờ vào lỗ tai nóng bỏng của mình.

Cô im lặng một lúc, rồi lấy điện thoại di động ra chụp ảnh. Cũng không biết vì sao, càng nhìn lại càng thích.

Nhan Thu Chỉ còn khoe với Thẩm Mộ Tình.

Nhan Thu Chỉ: (Nhìn nhẫn mới của tớ nè.)

Thẩm Mộ Tình: (?)

Nhan Thu Chỉ: (Trần Lục Nam mua đó.)

Thẩm Mộ Tình: (Một chiếc nhẫn trị gái mất chục vạn mà câu đã thành như vậy rồi sao? Mấy chiếc nhẫn hàng trăm nghìn hàng triệu trong nhà cậu còn không thấy cậu thích như vậy.)

Nhan Thu Chỉ: (Nó không giống nhau.)

Thẩm Mộ Tình: (Ồ….. Cậu chỉ thích những thứ rẻ tiền.)

Nhan Thu Chỉ: (………)

Thẩm Mộ Tình trêu chọc cô vài câu rồi cũng không trêu chọc cô nữa.

Kỳ thật cũng không phải là thích loại rẻ tiền, chỉ là ở chỗ của Nhan Thu Chỉ, những chiếc nhẫn đã mua trước đây không được chân thành và thuần khiết như vậy, dường như là hoàn thành nhiệm vụ vậy.

Cho dù đó là chiếc nhẫn lúc nhận chứng nhận hay bất cứ thứ gì khác, đều không có quá nhiều cảm xúc trong đó.

Nhưng cái này thì khác.

Rẻ nhưng vô giá.

Khi hai người trở về khách sạn thì đã không còn sớm nữa.

Nhan Thu Chỉ vào phòng tắm để tắm rửa, rồi leo lên giường nghỉ ngơi.

Vốn dĩ cô nghĩ rằng ngày hôm nay nên trôi qua một cách êm đềm như vậy, nhưng không ngờ trước khi đi ngủ lại có một tin tức thú vị tiết lộ cho cô.

Ngay khi Trần Lục Nam bước vào phòng tắm, Nhan Thu Chỉ lấy điện thoại di động ra lướt đọc những câu chuyện phiếm trên mạng xã hội, nhưng còn chưa kịp mở Weibo thì chị Manh đã gọi điện thoại đến trước.

"Thu Chỉ."

"Hả?"

Nhan Thu Chỉ sững sờ, nghe chị Manh nói: "Làm sao vậy?"

"Đêm nay em và Trần Lục Nam đi dạo trung tâm mua sắm sao?"

Nhan Thu Chỉ chớp chớp mắt: "Đúng vậy."

Cô im lặng hai giây: "Chúng em bị chụp ảnh rồi sao?"

"Đúng vậy."

Chị Manh hỏi: "Các em còn đi mua nhẫn nữa à?"

"…..Ừm."

Sau khi tắt điện thoại di động thì Nhan Thu Chỉ mò lên Weibo.

Trên thực thế, tin này được gửi ra từ một nhóm bạn bè, hôm nay cô ấy cùng bạn bè đi mua sắm ở trung tâm thương mại, khi Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam đi mua máy chơi game, cô ấy đã nhận ra hai người họ.

Nhưng cả hai đều ăn mặc xuề xòa, cô cũng không đến làm phiền họ.

Cho đến khi hai người họ đi vào cửa hàng, cô mới thấy rõ hai người đang đeo nhẫn qua thấu kính pha lê trong suốt.

Không nhịn được mà chụp ảnh lại.

Sau đó, lại không thể nhìn được mà đăng những bình luận đầu phấn khích của mình lên Weibo.

Còn chuyện gì kích thích thú vị hơn là bắt gặp thần tượng của mình đi mua nhẫn chứ.

Đương nhiên là không có!!

Cô ấy thực sự chỉ đăng nó trên Weibo của mình, thậm chí còn không đưa ra chủ đề về Trần Lục Nam và Nhan Thu Chỉ, cô ấy chỉ đề cập đến tên của hai người họ, nhưng độ nổi tiếng của hai người họ thật sự quá cao.

Cứ như vậy, cũng bị cư dân mạng tìm ra cà chia sẻ tiếp đi, tiếp theo đó, các tài khoản tiếp thị cũng đã liên động lên.

Ngay lập tức, việc Trần Lục Nam mua nhẫn của Nhan Thu Chri đã trở thành hot search.

Ảnh chụp không rõ lắm, hai người cũng không có chính mặt, nhưng quần sáo mà Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam đang mặc tình cờ trước đây họ đã từng mặc rồi, mọi người cũng đã từng nhìn thấy qua rồi.

Đương nhiên, thân hình cũng rất giống với hai người họ, cư dân mạng đều là người có hỏa nhãn kim tinh, lập tức liền xác định được.

Khi Nhan Thu Chỉ lên mạng xem, nhiều người hâm mộ sôi nổi hỏi rằng hai người có tiến tới hôn nhân hay không, không phải là họ mới chỉ yêu nhau chưa được bao lâu thôi sao.v.v.

Weibo của cô và Trần Lục Nam càng tụt dốc hơn.

Nhan Thu Chỉ lướt một vòng, hầu hết những gì cô nhìn thấy là những lời chúc phúc của mọi người dành cho hai người họ.

Cô nhướng mày, đang suy nghĩ có nên gửi Weibo để giải thích hay không thì một hot search khác đang dần xuất hiện.

Nhan Thu Chỉ không phát hiện ra.

Cô bị Châu Châu nhắc nhở mới tìm thấy nó.

Ngay khi mọi người đang chúc phúc cho hai người họ thì có người tung tin rằng Trần Lục Nam và Nhan Thu Chỉ thực sự đã kết hôn cách đây hai năm rồi.

Hai người họ đã đùa giỡn với cư dân mạng, và bây giờ còn để chế độ người yêu.

Khi hot search này được đưa ra, không ai tin điều đó.

Ngay sau đó, người tố giác bất ngờ tung ra ảnh cưới của Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam, lần này sức thuyết phục đã lập tức tăng lên.

Cả hai đứng đầu danh sách tìm kiếm hot với xu hướng phá cách.

Khi Nhan Thu Chỉ click mở vào hot search xem, cô không ngạc nhiên khi nhìn thấy bức ảnh giấy đăng ký kết hôn của cô và Trần Lục Nam.

Nói rõ ràng rành mạch với mọi người, mối quan hệ hiện tại của họ.

Ngay lập tức, những cư dân mạng bắt đầu chúc phúc cho họ bắt đầu tấn công họ.

Họ nhất trí tin rằng…..họ đã bị lừa rồi.

Đương nhiên, sự thật cũng đã xác nhận như vậy.

Sau một thời gian, Weibo của Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam đã nghênh đón một vòng ngôn luận mới.

Trên thực tế, trong khoảng thời gian này, bọn họ vẫn luôn thảo luận về cách tốt nhất để công khai cuộc hơn nhân trước đây giữa Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam thực sự chỉ tồn tại trên danh nghĩa, lúc đó, không thể nói với mọi người rằng họ đã kết hôn, là mối quan hệ vợ chồng.

Nhưng sau tất cả, cũng xác thực là vấn đề của bọn họ.

Bên tai vẫn còn câu nói của chị Manh, chị ấy nhanh chóng nói với Nhan Thu Chỉ: "Trước tiên đừng làm gì, chị và người đại diện của Trần Lục Nam sẽ thương lượng cách giải quyết chuyện này như thế nào. Trần Lục Nam đâu? Không ở bên cạnh em sao?"

Nhan Thu Chỉ trầm mặc một lát rồi mới trả lời: "Anh ấy đang tắm, lát nữa em sẽ nói với anh ấy."

"Được."

Sau khi tắt máy, chị Manh và người đại diện của Trần Lục Nam đã liên hệ với bộ phận quan hệ công chúng của công ty.

Khi Trần Lục Nam tắm rửa xong đi ra khỏi phòng tắm, anh rõ ràng cảm thấy sắc mặt của Nhan Thu Chỉ không đúng.

Anh sửng sốt một chút, hơi kinh ngạc nói: "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Nhan Thu Chỉ ngước mắt nhìn anh: "Tin tức chúng ta kết hôn đã bị tuôn ra rồi."

Trần Lục Nam giật mình, anh nhíu mày: "Vừa mới sao?"

"Đúng vậy."

Nhan Thu Chỉ đưa điện thoại di động cho anh, giải thích ngắn gọn những gì cô biết cho người bên cạnh.

Cô lo lắng nhìn Trần Lục Nam và nói: "Hiện tại làm thế nào đây?"

Trần Lục Nam cau mày, sau khi nhìn thấy tấm ảnh chụp giấy đăng ký kết hôn bị tung ra, anh thì thầm an ủi cô: "Không cần lo lắng, anh sẽ gọi điện thoại."

"Được."

Trần Lục Nam đã gọi cho người nào đó yêu cầu người đó đi điều tra chuyện giấy đăng ký kết hôn.

Sau khi anh và Nhan Thu Chỉ kết hôn, không ai biết về giấy đăng ký kết hôn ngoại trừ những người trong nhà.

Sự phơi bày trực tuyến này rõ ràng không phải là một bức ảnh chụp lén hoặc là anh ta chụp, mà nó dường như là một bức ảnh chụp màn hình từ một nơi nào đó.

Sau khi tắt điện thoại, Trần Lục Nam gọi điện thoại cho Anh Vũ.

Anh Vũ và Lý Manh đã thương lượng và đưa ra kiến nghị là anh và Nhan Thu Chỉ tạm thời không trả lời lại, chờ cho độ nóng này dần tan biến.

Nhưng phương pháp này thực sự không được.

Trần Lục Nam nhìn như lạnh lùng, nhưng anh cũng là người có trách nhiệm với người hâm mộ của mình.

Anh im lặng một lúc, thấp giọng nói: "Gửi một tin thanh minh đi."

Anh Vũ cau mày nói: "Nói cái gì?"

Trần Lục Nam nhìn về phía Nhan Thu Chỉ ở cách đó không xa đang lo lắng nhìn anh, nói nhỏ: "Nói xin lỗi với mọi người, nói với mọi người về chuyện kết hôn của hai chúng tôi, để biết thêm thông tin chi tiết, hãy xem chương trình tạp kỹ vào tối mai."

Anh Vũ: "???"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK