Mục lục
Cận Thân Bảo Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu lạc bộ Tinh Thần, quán cà phê.

Nhiễm Đông Dạ danh tiếng lẫy lừng, bài hát chính trong album đầu tay "Không hẹn mà gặp" nổi khắp Trung Quốc, lại qua chuyện giội phân và trọng điểm mở rộng hình tượng của công ty kinh tế, Nhiễm Đông Dạ bây giờ đã chen thân vào đường ngôi sao. Xu thế bay lên nhanh của cô khiến vô số nhân sĩ chuyên nghiệp nhớ tới Trầm Mặc Ca và Đường Giai Di năm đó.

Album đầu tiên tiêu thụ hơn trăm vạn bản, hơn nữa có thể tiếp tục giữ xu thế tăng lên, làng giải trí Trung Quốc cũng chỉ có ba người họ mà thôi.

Danh tiếng có rồi, phiền phức cũng theo đó mà tới.

Ít nhất, cuộc sống của Nhiễm Đông Dạ bây giờ bị vòng tròn chèn ép không ít. Vốn dĩ chỉ là ngôi sao ở trường học, cô mỗi ngày còn có thể tới trường lên lớp bình thường. Nhưng bây giờ là ngôi sao quốc tế, tình hình đã khác. Nhiễm Đông Dạ có một lần lén tới giảng đường ở trường, bên ngoài phòng học vũ đạo vây kín người, Không biết ai đùa dai gọi điện thông báo cho truyền thông, kết quả mấy chục phóng viên chạy tới yêu cầu phỏng vấn.

Nhiễm Đông Dạ gọi điện cho công ty Kinh Tế, công ty cho người tới mới giải cứu được cô ra. Từ đó, cô không dám tới trường nữa, cho dù ra ngoài, cũng phải cố gắng cải trang.

Người đuổi theo ngôi sao trong nước trong trạng thái cuồng nhiệt, như vậy dễ gây phiền phức cho nghệ sỹ, thậm chí gây ra những chuyện nguy hiểm.

Cho nên, sau khi Nhiễm Đông Dạ nhận điện thoại của Đường Quả, hơi trầm ngâm do dự, liền hẹn nơi gặp mặt ở ở câu lạc bộ Tinh Thần. Nơi này mặc dù lấy danh nghĩa tên chị gái, nhưng là vương quốc của riêng cô. Ở đây, cô là nữ vương, có thể làm việc theo ý muốn, mà không cần lo lắng vị người khác gây rối, làm phiền.

Thực hiện câu lạc bộ Tinh Thần là do hội viên quản lý, ngoài Liễu tỷ tỷ đồng học và bạn của chị gái, những người khác phần lớn là nghệ sỹ, đạo diễn, biên kịch…vv trong làng giải trí. Khách lấy ít mà đắt, nếu là là phòng đơn đều là ngôi sao, đó là điều không có gì đáng kinh ngạc.

Tới gần cửa sổ phòng kính, hai cô gái cùng trẻ tuổi nhưng dung mạo tinh xảo tới không thể xoi mói.

Hai người cúi đầu quấy cà phê trong cốc, hồi lâu lặng im không nói.

Thời gian trôi qua, chó trắng qua khe (thời gian trôi đi như chó chạy ngoài đồng he he), thoáng cái vật còn người mất.

Hai người năm đó vì cùng thích một người con trai mà đấu tới đầu rơi máu chảy, tranh đấu gay gắt một khoảng thời gian. Lần nữa gặp mặt, mặc dù từ tính ngày thì thời gian cũng không bao lâu, nhưng trong lòng hai người, lại dài dằng dặc như một thế kỷ.

Nghĩ nhiều tới ngày trước, kiểu đấu đá đó là cuộc sống vui vẻ vô ưu.

Mặc dù Đường Quả cúi đầu quấy cà phê, ánh mắt lại luôn vô tình quan sát Nhiễm Đông Dạ.

Da tay càng thêm trắng nõn, điểm này tốt hơn nhiều so với mình mỗi ngày uống cà phê thức đêm tiếp nhận lượng công việc cực lớn làm việc nghỉ ngơi không thể bình thường được.

Khí chất càng thêm xuất chúng, giơ tay nhấc chân phong thái chuẩn mực, giống như những nữ minh tinh bước trên thảm đỏ của giải Oscar vậy. Mặc dù tuổi còn trẻ, hơi thở thanh xuân vội vàng (sống gấp) đâm đầu tới, nhưng khiến người ta thấy trong xương cốt cô có vẻ ung dung.

Mặc dù không rõ ràng nhưng không khiến người ta bỏ qua tiềm lực của cô, sau này nhất định sẽ là một cô gái dáng vẻ phong thái vô cùng trác việt.

Vốn tưởng cô giống như mình, vì hạn chế của tuổi tác chỉ có thể đi lướt qua trên một con đường, bây giờ xem ra, cô vẫn trưởng thành sớm hơn mình, với tuyến đường trưởng thành cũng bắt đầu lướt qua rồi.

Càng đáng giận là, bộ ngực của cô sao càng ngày càng lớn thế?

Đường Quả lén ngắm bộ ngực che dưới bộ đồ nổi tiếng và quý giá đáng mấy chục vạn nhân dân tệ của mình, trong lòng hơi lo lắng.

Bộ ngực mình đã không to bằng chị Mặc Nùng và Lâm Bảo Nhi, bây giờ ngay cả cô gái này cũng vượt qua mình, thời gian này sống thế nào đây?

Không được, không được, về phải nhanh chóng làm lớn ngực, thế nào cũng không thể yếu thế. Cho dù không thể làm cái đó to nhất, cũng không muốn mình là người nhỏ nhất chứ?

Trong lúc Đường Quả lén nhìn Nhiễm Đông Dạ, Nhiễm Đông Dạ cũng đang ngồi làm công việc như vậy.

"Nhật báo Hoa Nhĩ Nhai đánh giá là cô gái giàu có nhất châu Á. "Báo tài chính quốc tế" nói cô là cô gái được yêu thích khắp nơi trẻ tuổi, xinh đẹp, trí tuệ, giàu có… Cô không thiếu gì cả. Người nắm giữ ngành dầu mỏ Mỹ, kim cương nổi danh trên thế giới Vương Lão Ngũ, khi tiếp nhận phỏng vấn đã thẳng thắn thừa nhận, mình khá ngưỡng mộ tiểu thư Đường Quả của Trung Quốc.

Tiểu thư nhà giàu nhận nhiệm vụ đứng trước gian nguy, thiên tài quản lý ngăn cơn sóng dữ, linh hồn của một đời Đường Thị, là người vợ mà giám đốc toàn thế giới muốn lấy về nhà nhất, nữ doanh nghiệp có sức cuốn hút nhất..vv, chỉ cần mở báo tài chính kinh tế trong nước hoặc nước ngoài ra, sẽ thường xuyên có thể thấy tin tức liên quan tới cô. Cô gái này, trong thời gian ngắn ngủn, vậy mà đạt đến độ cao như vậy.

Giống Đường Quả luôn lưu ý tới tin tức của Nhiễm Đông Dạ, Nhiễm Đông Dạ cũng thường xuyên chú ý tới động tĩnh gần đây có liên quan tới Đường Quả. Có lúc, Nhiễm Đông Dạ có cảm giác bất lực khi đối mặt với đối thủ như vậy.

Hôm nay cô ấy tìm mình làm gì?

Lúc Nhiễm Đông Dạ ngẩng đẩu, vừa đúng lúc Đường Quả bỏ thìa làm từ thép tinh xuống, vẻ mặt muốn nói lại thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hai người nhìn nhau cười, kiểu cười xóa hận thù.

"Em hôm nay tìm chị tới……"

"Em hôm nay tìm chị tới….."

Hai người cùng nói một lúc, hơn nữa lời nói ra trừ thay đổi nhân xưng ra, lại giống y hệt nhau. Hai cô hơi kinh ngạc, sau đó bật cười, lần này là cưới lớn vui vẻ.

"Em nói trước đi" Nhiễm Đông Dạ cười làm cử chỉ tay mời

"Thật ra, em tới hỏi chị tin tức của Diệp Thu" Đường Quả nói.

"Diệp Thu? Gần đây anh ấy không liên lạc với em sao?" Nhiễm Đông Dạ nghi hoặc hỏi.

"Uh, thời gian này đều không liên lạc với em. Em gọi tới điện thoại của anh ấy, luôn tắt máy, bảo Dương Nhạc tới nơi anh ấy ở tìm, trong phòng cũng không có người. Lúc đi cũng chẳng chào một tiếng, giống như biến mất trong hư không vậy" Đường Quả vẻ mặt lo lắng nói.

Nhiễm Đông Dạ vỗ vỗ tay cô, cảm giác giống như chị gái an ủi em vậy, tuổi tác hai người chênh lệch không lớn, nhưng, Nhiễm Đông Dạ luôn cảm thấy mình giống chị gái hơn. Hơn nữa, nhìn dáng vẻ lo lắng của cô, đúng là có chút thương xót.

Người quản lý tập đoàn loại hình lớn trong nước, vì mấy ngày không liên lạc được với một người đàn ông mà lo lắng thành thế này, được giới truyền thông truyền ra, e là cũng không có người tin.

Phải biết rằng, sau khi cô tiếp quản Đường Thị, mấy chuyện lớn đã làm đều như vạn quân lôi đình, một số dự án đều thông qua sự mở rộng mang tính cưỡng chế của cô mới tiếp tục thực thi thành công.

Đánh giá của người trong giới quản lý với cô khá cao, nhưng trong tình yêu… nếu có, e là cười nhạt chỉ số cảm xúc của cô gái có chỉ số thông minh cao này.

Ít nhất, chạy tới tìm tình địch của mình hỏi tin tức của người đàn ông hai cô cùng yêu, chính là hành vi vô cùng ngu xuẩn.

"Đừng vội, từ từ nói. Anh ấy ngoài không liên lạc với em ra, có liên lạc với những người khác không?" Nhiễm Đông Dạ hỏi.

"Em không biết" Đường Quả vẻ mặt buồn bã.

"Không biết? Ví dụ chị Trầm Mặc Nùng ngày trước ở cùng em, còn có em Lâm Bảo Nhi nữa….Diệp Thu cũng không liên lạc với họ sao?"

"Bảo Nhi đi lính rồi, ngay cả em ấy đi lính ở đâu cũng không nói cho bọn em, bọn họ tất nhiên không thể liên lạc với nhau rồi. Phía chị Mặc Nùng….em không gọi điện hỏi" Đường Quả tim bỗng nhói đau.

Ba chị em cùng yêu một người cùng sống chung một nhà, có bao niềm vui và ký ức. Bây giờ mỗi người một phương, ngay cả gọi một cuộc điện thoại cũng do dự mãi, cảnh ngộ thế này sao không làm người ta đau lòng chứ?

Đối với người tôn trọng tình cảm, khi tình cảm trôi mất cũng khiến họ cảm thấy đau lòng như đâm vào tim. Tình phụ nữ, tình chị em, và tình yêu nam nữ.

"Em Bảo Nhi đi lính rồi? Ồ, không thể nhìn ra được, thật là bội phục lựa chọn của em ấy. Sao không gọi điện cho chị Trầm Mặc Nùng?" Nhiễm Đông Dạ ngồi đối diện Nhiễm Đông Dạ, cảm nhận rất rõ ràng bi thương cô phát ra từ xương cốt, nhẹ giọng hỏi: "Có phải xảy ra chuyện gì không?"

"Không", Đường Quả cúi đầu uống cà phê, kệ giọt nước mắt làm sao cũng không thể kiềm chế được nhỏ xuống cốc cà phê. Cà phê đắng, nước mắt mặn, vì thế cốc cà phê này trở nên vừa đắng vừa mặn.

Trước mặt giơ tới một tờ khăn giấy mềm mại, Nhiễm Đông Dạ vẻ mặt nghiêm túc nói: "Trước đây quan hệ của chúng ta có chút không thoải mái, nhưng, chị chưa bao giờ không để ở trong lòng. Nếu em không ngại, thật ra chúng ta có thể trở thành bạn bè."

"Bạn?" Đường Quả thì thào nói. Ngoài sự tồn tại của hai người vượt qua cả phạm trù bạn Trầm Mặc Nùng và Lâm Bảo Nhi, từ trước tới nay cô đều không có bạn.

"Đúng vậy, bạn, bạn tốt" Nhiễm Đông Dạ rất dùng lực gật đầu.

Đường Quả khẽ lau lệ ở khóe mắt, cười tươi như hoa nói: "Được, bắt đầu từ hôm nay, chúng ta là bạn tốt".

Tình nhân trên phố tay trong tay.

Chúng ta chỉ lặng im.

Từ bạn tới yêu rốt cuộc bao nhiêu bước?

Anh mãi mãi chỉ im lặng nhìn em.

Chỉ cần là lúc Nhiễm Đông Dạ tới, người quản lý của câu lạc bộ Tinh Thần sẽ phát album của Nhiễm Đông Dạ. Sau khi Nhiễm Đông Dạ phát hiện vấn đề này, chủ động tìm tới giám đốc câu lạc bộ, nói ông nên phát nhạc gì thì phát nhạc đó là được rồi, không cần cố ý lấy nhạc của mình ra, như vậy sẽ khiến đồng sự chê cười.

Giám đốc câu lạc bộ đâu dám cãi lời, tất nhiên vội vàng thay đổi, chỉ là không ngờ hai cô vừa ngồi một lát, âm nhạc lại nhảy tới bài "Vẫn là bạn tốt" này.

Phải biết rằng, lần trước khi Diệp Thu rời khỏi, bài hát đột nhiên vang lên bên tai, cuối cùng Đường Quả cố ý tìm cả bài hát nghe, xúc cảnh sinh tình, lau nước mắt cả nửa ngày.

Giống như di chứng vậy sau mỗi lần Đường Quả nghe thấy bài hát này, trong lòng cô lại vô cùng khó chịu

Trước mặt người bên cạnh, cô tất nhiên không thể rơi nước mắt tiếp, chỉ là đôi mày nhỏ khẽ nhếch lên.

"Sao vậy? Không thích bài hát này?" Nhiễm Đông Dạ phát hiện vẻ khác thường của Đường Quả bắt đầu từ sau khi quán cà phê đổi nhạc, cẩn thận hỏi.

"Không, chỉ là…..bài hát này khiến em nhớ tới rất nhiều chuyện không muốn đối mặt" Đường Quả khẽ lắc đầu.

Nhiễm Đông Dạ do dự một lát, nói: "Đường Quả, bây giờ chúng ta đã là bạn rồi. Bạn tốt có thể tiếp nhận bi thương và chia sẻ niềm vui với nhau. Nếu em không ngại……em có thẻ nói chuyện trong lòng em cho chị nghe. Chị nhìn ra được, hai người chắc chắn là xảy ra vấn đề gì đó".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK