Càng thi đấu về sau, có thể ở lại đều là cao thủ, cách vị trí vô địch càng gần, mọi người đều chịu áp lực tâm lý lớn.
Hôm nay trận đấu thuộc vòng bán kết, cũng có thể nói là nóng gần ngang chung kết, không ít người trong lòng đã đoán vị trí tam cường. Nhưng mà mọi người vẫn đến xem cuộc chiến, một vài tên vị trọng thương hoặc gãy xương vẫn mang thân thể như cái bánh chưng tới, nhờ đồng đội vác cáng tới xem.
Khiến cho toàn trường khiếp sợ chính là Lạc Thiên Quân bị thương nặng hôm qua, thế mà cũng được tiểu đội liên hợp Hải Phòng khiêng ra đây, cáng được cố định trên ghế thính phòng, bên cạnh có hai gã thành viên thủ hộ, cũng không lo hắn bị rơi xuống.
Không ai xôn xao, không có bàn luận, không có châu đầu ghé tai, toàn trường im ắng, kim rơi cũng có thể nghe tiếng.
Thậm chí ngay cả người chủ trì cũng bị không khí căng thẳng làm cho khó thích ứng, muốn khuấy động một phen, nhưng ở dưới không ai thèm hưởng ứng, đành ngậm miệng. Dựa theo máy tính rút thăm, hôm nay trận đầu chính là Giang Yến Tử gặp Hỏa Hầu.
Giang Yến Tử tư thế oai hùng hiên ngang lên sàn, trên thân mặc áo ngắn bó sát người, phái dưới chính là quần đồng phục của bộ đội đặc chủng, chân đi giày da, sắc mặt bình tĩnh, bộ dáng như là nắm chắc trận đấu.
Nhìn phong cách nữ nhân này, nhớ tới sau đại hội phải chia tay, Diệp Thu trong lòng có chút cảm thám.
Hỏa Hầu không hổ như tên hiệu.
Da thịt màu đồng, như là một con khỉ, hơn nữa cũng là người xấu xí dị thường, nhưng nhìn mặt không thể đặt tên, khiến Diệp Thu lo lắng cho Giang Yến Tử không thôi.
Diệp Thu hôm qua lúc mát xa cho Giang Yến Tử, đã phân tích thân thể đặc thù cùng phương thức công kích của Hỏa Hầu cho nàng, hi vọng nàng cẩn thận, cũng hi vọng mình không nói sai.
Phải biết rằng, con đường võ thuật phải trông cả vào thiên phú, mà sư phụ sẽ căn cứ vào thân thể đặc thù của đồ đệ để truyền lại công phu.
Hỏa Hầu tướng chân ngắn tay dài, giống như con khỉ, như vậy thân thể thích hợp cấp công.
Cấp công khác với khoái công, hoặc nói là cao hơn khoái công. (Cấp :cấp bách, khoái: nhanh)
Cấp công là phương thức tấn công một khi xuất ra sẽ không chết không ngừng, quyền cước xuất ra, răng cắn tay cào, dùng mọi phương thức để đánh bại đối thủ, trừ phi có một bên chết mới dừng lại.
Đương nhiên, cấp công khó khăn cũng tương đối cao, nếu không may có thể khiến địch nắm bắt sơ hở, tốc độ không bằng đối thủ, thì tai ương ngập đầu.
Hỏa Hầu chắp tay sau đít lên sàn đấu, nhếch môi cười với Giang Yến Tử, khuôn mặt nhỏ thó của hắn nhanh chóng đặc sắc lên, thực dễ khiến người ta nghĩ đến đống phân bị giẫm lên.
"He he, Giang đội trưởng, ngưỡng mộ đã lâu." Hỏa Hầu tham lam đánh gia dáng người của Giang Yến Tử vẻ mặt cười nói.
Hắn mặc dù vô cùng nghiêm túc, nhưng lại khiến người ta cảm giác dâm đãng vô cùng. Khi hắn lộ ra nụ cười, cùng bộ mặt vô sỉ kia đều khiến hội đồng giám khảo không nhịn được nhíu mày.
Yến Thanh Phong cũng xấu hổ, con khỉ này thực sự đáng chết, ở trương hợp này còn không biết thu liễm lại một chút, xem ra về phải cho hắn nếm thử vài loại thuốc mới.
Giang Yến Tử như không nhìn thấy hắn, chỉ im lặng chờ tín hiệu.
Hỏa Hầu thầm giận, không thèm mở miệng nữa, nghĩ thầm, nếu không phải đội trưởng nhìn trúng cô, xem lát nữa ta xử lý cô thế nào.
Lên!
Chuông rút cuộc vang lên, vừa lọt vào tai Giang Yến Tử, Hỏa Hầu đã lao lên.
Tại thời điểm chưa đến một giây sau khi chuông vang, Giang Yến Tử đã bị Hỏa Hầu chiếm trước tiên cơ.
Khi công kích Hỏa Hầu như biến thành một con khỉ, trong nháy mắt vọt tới trước Giang Yến Tử, một quyền bay tới mặt nàng, Giang Yến Tử vừa mới vươn tay chặn lại, tay hắn đã chuyển hướng, mà dưới chân cũng phát lực, hai chân ngắn nhưng nhanh vô cùng, Dùng tốc độ mắt thường khó thấy, trong một phút không biết đã vung lên mấy chục lần.
Giang Yến Tử chưa từng đối phó với đối thủ nào như vậy, tuy rằng Diệp Thu đã nhắc nhở qua, có gắng bảo trì trân tĩnh, nhưng đối phương liên tục tấn công với tốc độ nhanh khiến nàng ăn không tiêu. Chỉ có thể hiểm đỡ, căn bản không thể phản kích.
Bên phải lùi chút nữa đến khoảng trống, Giang Yến mới biết mình bị dồn tới rìa tràng đấu.
Trên người đổ đầy mồ hôi, trái tim cũng co rút mạnh.
Giang Yến Tử cắn răng chịu một cước của Hỏa Hầu, sau đó hai tay liền thân, từ bên trong công kích của Hỏa Hầu tìm một khe hở. Sau đó cả người nhún mạnh, hai chân liên tục sử dụng lực, như một còn chim yên bay qua bay lại đạp một cước vào đầu Hỏa Hầu, vọt vào giữa tràng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Mà thân thể Hỏa Hầu bị Giang Yến Tử đá ra ngoài, muốn lộn ngược lại đã không kịp, chỉ có thể rơi ra ngoài đài.
Dựa theo quy định của luận võ, rơi ra bên ngoài tràng cũng không tính là thua, chỉ có thể đánh đối thủ ngã không đứng dậy nổi mới tính là thắng lợi.
Hỏa Hầu tuy không bại, nhưng rơi ra ngoài tràng thực sự không hay, khuôn mặt xấu xí phẫn nộ vô cùng, da thịt vốn như đít khỉ lại càng thêm đỏ bừng, sau cài cái nhún, thân thể đã bay lên hướng sau gáy giang Yến Tử công kích.
Giang Yến Tử có vết xe đổ lúc trước không dám để hắn tiếp tục công kích.
Cảm thụ chút thương tích trên đùi, cũng dùng tốc độ ngang với Hỏa Hầu né tránh, sau đó thân thể đột nhiên nhảy lên, chân phải phía trước, chân hóa thành trường mâu, đá qua mặt Hỏa Hầu.
Giang Yến Tử chưng từng có thói quen xem mặt bắt hình dong, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt Hỏa Hầu cũng có chút ghê tởm.
Hỏa Hầu nếu cứ thế lao vào, không nghi ngờ là đem mặt đặt vào lòng bàn chân người ta, thân thể không thể tin nổi ở giữa không trung xoay người ngã xuống, sau đó lùi về sau vài bước, một cước đá tới Giang Yến Tử, sau đó lại chuyển tới phía sau nàng, bắt đầu đấu pháp cũ.
Giang Yến Tử không thể thích ứng với loại đấu pháp này, hơn nữa công kích của Hỏa Hầu cũng sắc bén dị thường.
Trận thứ nhất, kết quả Giang Yến Tử thua.
Trận thứ hai Tham Lang chiến Chuột Đồng, hai người ra múa may vài chiêu cuối cùng Chuột Đồng nhận thua.
Nói cách khác hai tràng trước, người chiến thắng đều là người đội năm. Diệp Thu mặc dù thuận lợi tiến vào tam cường, ở chung kết cũng phải khiêu chiến hai đại cao thủ đội năm.
Không có biện pháp, đội năm vô địch đã hơn mười năm nay, tuy rằng tình huống bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể nghe theo mệnh trời. Huống hồ, lần này đội năm không ít người bị thương, thực lực bọn họ cũng hao tổn lớn.
Nếu nói chịu thiệt, phải nói là đội năm.
Tràng thứ ba là Diệp Thu chiến Thủy Điểu, mọi người sau khi chứng kiến thân thủ của Diệp Thu, căn bản không chờ mong Thủy Điểu chiến thắng.
Làm mọi người tò mò chính là, trong mấy trận trước, Diệp Thu luôn dùng thủ đoạn sét đánh đánh bại đối thủ, lúc này gặp một bông hoa liệu có hạ thủ lưu tình.
Người chủ trì sau khi giới thiệu hai đối thủ, Diệp Thu bước lên sàn, Thủy Điểu cũng bước ra khỏi tiểu đội Cuồng Phong lên sàn.
Thủy Điểu trong lòng có chút thành kiến với Diệp Thu.
Loại người gì chứ? Cố tình chạy tới mượn băng vệ sinh.
Nhớ tới bộ dáng mê gái nhìn mình lúc trước, Thủy Điểu quả thực có loại xúc động muốn vạn đao chém nát Diệp Thu, vì chuyện kia hại nàng bị cả đội giễu cợt.
Diệp Thu cũng có chút xấu hổ, không nghĩ tới vòng bốn, đối thủ của mình lại là cô gái õng ẹo.
Quy định của trận đấu muốn thắng phải đánh.
Nhưng mà đánh chỗ nào đây?
Mặt? Quá độc ác đi, dung mạo của phụ nữ quan trọng như sinh mạng, đánh người ta không phải giết người sao.
Đánh vào ngực? Ừm, thực ra cũng được, nhưng ban giám khảo không nghĩ mình là sắc lang chứ?
Đánh cái kia? Ừ, cũng không khác bộ ngực là mấy.
Đang dây dưa vấn đề kia chưa tìm được đáp án, hồi chuông đã vang lên.
Diệp Thu trong lòng cũng đưa ra quyết định, làm sắc lang cũng không thể thiệt, vậy đánh cả bộ ngực lẫn chỗ kia đi. =.='
Nghĩ vậy, chiến ý trong lòng Diệp Thu trong nháy mắt bùng lên.
Thân thể nhanh chóng vọt qua Thủy Điểu.
Chạy đến nửa đường, Thủy Điểu đột nhiên hướng lòng bàn tay vào mặt Diệp Thu hô: Dừng.
Hả?
Diệp Thu ngừng lại, hoài nghi nhìn Thủy Điểu.
"Tôi không đánh lại anh, tôi nhận thua." Thủy Điểu liếc mắt nhìn Diệp Thu một cái, tùy tiện nhảy xuống sàn đấu.
Diệp Thu ngớ ngẩn tại chỗ, thiếu chút nữa ôm đầu khóc rống lên.
Người ta vất vả lắm mới quyết định đánh chỗ kia, cô sao có thể nhận thua?
Vô luận ra sao, Diệp Thu cũng tiến vào danh sách tam cường ở bộ đội đặc chủng.